Như mọi ngày, trên bàn ăn dành cho vị đế vương đều trải đầy đồ ăn khiến người ta cũng phải cảm thán.
Có lẽ người đó sẽ chẳng ăn hết được bàn ăn này, nhưng dù vậy cũng phải bày biện cho đủ món, vì họ sợ sẽ không chiều lòng được bậc đế vương khó tính này.
Cho đến khi đồng hồ chỉ đến đúng 7 giờ thì Zane đã đi xuống ngồi vào bàn ăn.
Nhìn những món ăn trên bàn, vẻ mặt anh vẫn thờ ơ như những ngày trước.
Chỉ là cho đến khi gắp miếng thức ăn lên nếm thử, chiếc dĩa trong tay anh liền bị bẻ cong làm những người hầu đứng bên cạnh cảm thấy bất an.
Trong căn phòng càng trở nên âm u hơn, cho đến khi Zane lên tiếng thì càng đáng sợ:
- Hôm nay ai nấu những món này?
Quản gia trong nhà đi tới kính cẩn đáp lại:
- Thưa Ngài, là do con bé đó nấu ạ.
Vừa nghe được câu trả lời, ánh mắt Zane càng hiện rõ sự tàn nhẫn hơn.
Ông quản gia biết điều liền phải cho người gọi Kaylin đến gặp anh.
Đi đến phòng ăn sang trọng đó, Kaylin rón rén không biết mình đã làm sai việc gì.
Cô đi đến gần, đứng cạnh chiếc ghế Zane đang ngồi.
Anh uy nghiêm như bậc đế vương, cô bần hèn như kẻ bầy tôi.
Cảm giác sợ hãi tỏa ra khắp người Kaylin.
Nhưng còn chưa hiểu gì thì Zane liền đạp cả bàn ăn.
Vì chiếc bàn làm bằng gỗ khá to và dày nên chỉ di chuyển chứ không bị đã văng đi.
Tất cả người trong căn phòng đều sợ hãi.
Kaylin đứng siết chặt hai tay với nhau nhưng không biết làm thế nào được.
Cô bé chưa gì đã rơm rớm.
Mỗi lần gặp Zane là lại có chuyện mà.
Cô không biết mình đã sai ở đâu nữa.
Anh cứ như vậy mãi thôi, lúc nào gặp thì đều cho cô cảm giác sợ hãi, không dám đến gần.
Khi Zane bước xuống, anh càng tiến gần thì cô càng sợ hãi mà lùi về phía sau.
Cứ như vậy, đến khi chân của cô đau quá liền khuỵu xuống sàn.
Đứng dưới Zane, cảm giác khí thế đó của anh sẽ gϊếŧ chết mình mất.
Nhưng anh chỉ liếc nhìn cô một cái rồi liền rời đi.1
Cảm giác mọi thứ lúc này như đang bị trì hoãn vậy.
Cho tới khi một cô hầu gái đi đến, kéo Kaylin dậy còn túm tóc cô đập đầu xuống sàn lần nữa thì mọi người mới bắt đầu quay trở về thực tại.
- Con nhỏ này, cũng tại mày làm mọi người bị chịu thiệt hại theo.
Đúng là vô tích sự mà.
Một người khác cũng chen vào để nói:
- Bình thường Ngài ấy đều không khen chê gì đồ bọn tao nấu, có phải mày đã bỏ cái gì vào khiến Ngài ấy không hài lòng đúng không?
- Chị Annette, việc này xử lý thế nào?
Trong số những người hầu ở đây, Annette là người quản lý các cô hầu gái.
Tuy không bon chen như bọn họ, nhưng lần này chủ nhân của cô ta tức giận, cô ta cũng bị vạ lây vì thế nên phải phạt Kaylin để răn đe cho những người khác nơi gương theo.
- Đưa con nhỏ này ra ngoài sân sau, để