Vì là Austin tối muộn mới về, nên hiện tại Zane lúc này mới quay về phòng để đi tắm.
Trong căn phòng tắm là những thiết bị tiên tiến hóa, mọi thứ đều để đáp ứng cho vị vua này.
Ngâm mình trong bồn tắm lạnh, Zane nhắm mắt để nghĩ lại những gì Austin nói vừa nãy.
Quay lại khoảng 7 giờ tối trước đó.
Trên thư phòng làm việc, nhìn mặt Austin nghiêm chỉnh hơn rất nhiều.
Thậm chí còn có nhiều phần nặng nề.
- Cậu định cho con bé đó ở đây thật đấy à? - Austin lên tiếng hỏi.
- Nếu thật thì sao?
- Đừng tưởng tôi không biết cậu nghĩ về đại cuộc gì.
Dù sao nhìn con bé đó ngây thơ như vậy, cậu chỉ cần đưa nó kí vào tờ giấy đó là mọi chuyện coi như ổn thỏa.
Hai bên giao kèo đã xong, hà cớ gì phải để con bé như này.
Zane trầm lặng hơn nhiều sau lời nói của Austin.
Điều này vốn dĩ anh đã nghĩ ra từ lần đầu gặp Kaylin, nhưng không hiểu sao đến cuối anh vẫn chưa đưa ra quyết định.
- Bên đó đang nhắm tới vị trí của cậu.
Chỉ cần cậu lấy con nhỏ đó làm bia đỡ thì chắc chắn sẽ không sao.
Nhưng mà việc này cũng hại chết thiên thần nhỏ của tôi.
Hay là để tôi "chơi" thử, xong rồi cậu dùng con bé làm gì thì cũng tùy.1
Nhì vẻ mặt hứng thú đó của Austin, Zane không ngần ngại mà ném tờ báo về phía Austin.
Đúng là đùa với tên này thì chẳng vui vẻ gì.
Nhưng cầm tờ báo Zane ném về phía mình vừa nãy, Austin nhìn hình người đàn ông trong tờ báo của trang đầu mà liền cảm thán:
- Xem ra ngày tháng sau này sẽ còn nhiều chuyện lắm đây.
Thôi thì chúc cậu may mắn.
Tôi thì không thích nhiều chuyện, có gì giúp được thì tôi giúp thôi.
Trong cuộc đối thoại đó chỉ có hai người hiểu rõ được ý nghĩa bên trong.
Chỉ là Zane hiện tại đầu óc cảm giác như anh đang muốn gϊếŧ người hơn vậy.
Rõ ràng biết hại chết Kaylin thì sẽ chẳng có lợi lộc gì, thậm chí bệ đứng của anh sẽ lung lay, nhưng anh vẫn chưa muốn lôi cô ra để làm bia đỡ như lời Austin nói.
Không phải anh sợ cô bị thương, chỉ là chuyện chính trị ngầm trong giới, anh vẫn muốn để át chủ bài đến cuối trận rồi mới tung ra.
Tắm xong đi ra ngoài.
Kaylin cũng đứng ở đó từ lâu rồi.
Cũng vì mặc quần áo cho anh hiện tại đã được xếp vào các công việc của cô.
Chính vì thế nên dù cô không muốn thì cũng phải nghe theo.
Đợi đến khi Kaylin vừa mặc được xong quần áo cho thì Zane liền đưa tay bóp lấy cằm cô nâng cao lên.
Kaylin vừa đau còn vừa phải kiễng chân vì anh quá cao.
Nước mắt lạnh chảy xuống một dòng.
Sau đó thì ào ạt như suối mà chảy ra theo.
Càng nhìn Kaylin rơi nước mắt, bàn tay Zane càng bóp chặt hơn.
Kaylin cố gắng giãy giụa nhưng liền bị anh đẩy mạnh xuống giường.
Cả cơ thể cuộn tròn lại.
Đầu cũng ong ong vì bị đập xuống đệm.
Đến khi muốn bật dậy liền bị anh đè xuống.
Chỉ cần hai cánh tay cả anh cũng khiến cả người Kaylin không thể di chuyển nổi.
Cô sợ đến phát run lên được.
Zane cứ tùy ý thích mà xử phạt cô mỗi lúc cô khiến anh không hài lòng về điều gì.
Nhưng có những lúc cô chẳng làm gì thì anh cũng xử phạt cô.
Điều này khiến cô chỉ biết ấm ức trong lòng, sợ hãi mà không dám nói ra.
Một lần nữa bị Zane cắn mạnh vào vết thương còn chưa đóng vảy ở cổ.
Kaylin đau đến muốn ngất đi.
Cô chỉ ước anh có thể nhẹ nhàng dù chỉ một giây lát.
Nhưng có lẽ điều đấy là không thể.
Bàn tay nhỏ của cô bám chặt vào bả vai của anh.
Nỗi đau từ ở cổ lan rộng khắp nơi.
Kaylin run rẩy kịch liệt cuối cùng vẫn không thể làm Zane động lòng mà buông tha.
Thậm chí anh còn siết chặt người cô, cảm giác như người cô là con gấu bông nhỏ mà anh ôm theo vậy.
Đến cuối khi Zane vừa há miệng buông khỏi