Cố Ngữ Yên ở trong không gian huyễn tưởng một tháng, bên ngoài đã trôi qua mười ngày.
-“Trứng gà, ta đột phá rồi, đạt Võ sư cấp năm.”
-“Chậm chạp.”
Haizzz, càng lên cao tốc độ thăng cấp cũng không còn nhanh như trước, lần này một tháng Cố Ngữ Yên chỉ tăng được hai cấp.
Nổi khổ của nữ chính là niềm khát khao của người khác.
-“Ngươi mau mở khóa tầng thứ hai đi.”
Cửu Thiên Châu lạnh lùng nói.
Cố Ngữ Yên ngoan ngoãn gật đầu, nàng cảm thấy bản thân giống như học sinh không đạt được kỳ vọng của thầy cô.
Ngày trước nàng làm giảng viên cũng không có khắt khe như trứng gà đâu.
Cố Ngữ Yên thao tác như lần trước, thành công mở khóa tầng thứ hai.
Hiện ra trước mắt nàng là một đan lô rất lớn, trên thân điêu khắc chín con rồng, cực kỳ sống động.
-“Trứng gà, đây là đỉnh luyện đan dược?”
-“Không sai, tên của nó là Cửu Thiên Đỉnh, là…”
Cố Ngữ Yên nhanh miệng nói.
-“Là Thượng Cổ Thần Khí.”
Cửu Thiên Châu là Thượng Cổ Thần Khí thì Cửu Thiên Đỉnh nhất định cũng như vậy, gia đình nhà Cửu Thiên ai nấy đều là Thượng Cổ Thần Khí.
-“Đúng vậy.”
Cửu Thiên Châu vừa dứt lời thì từ trong đan lô chui ra một…một cây nấm, đúng vậy nhìn rất giống cây nấm.
Cây nấm nhỏ vừa xuất hiện liền nhào đến ôm lấy Cửu Thiên Châu.
-“Châu mặt lạnh, nhớ huynh chết đi được, oa oa đợi thật lâu thật lâu.”
-“Đừng có ôm ta.”
-“Ngươi ta nhớ huynh mà, cho ôm một tí.”
Nói xong, nấm nhỏ còn hôn Cửu Thiên Châu.
Cố Ngữ Yên nhìn chằm chằm trứng gà và cây nấm ôm nhau, thèm mì quá đi mất.
-“Đây là chủ nhân của chúng ta sao? Xinh đẹp quá, mỹ nữ chủ nhân ta là khí linh của Cửu Thiên Đỉnh, xin chào, rất vui được làm quen.”
Nấm nhỏ buông Cửu Thiên Châu ra, bay đến trước mặt Cố Ngữ Yên vui vẻ giới thiệu.
-“Khí linh???”
Cố Ngữ Yên mờ mịt.
Cửu Thiên Châu thực hiện chức trách lão sư của mình, lên tiếng giải thích.
-“Thượng Cổ Thần Khí lâu năm sẽ hình thành nên khí linh của riêng mình, có thể giao tiếp, hỗ trợ chủ nhân.”
-“Trứng gà, ngươi cũng là khí linh sao?”
-“Đúng vậy.”
Cố Ngữ Yên cảm thấy bản thân rơi vào sương mù, trứng gà là khí linh nhưng nó cũng là Cửu Thiên Châu, vậy là như thế nào??? Hay Cửu Thiên Châu chân chính không phải là trứng gà.
-“Mỹ nữ chủ nhân, Châu mặt lạnh là khí linh nhưng huynh ấy không hình thành bản thể riêng mà hợp nhất với Cửu Thiên Châu nên mới trở thành Thượng Cổ Thần Khí biết nói.”
Cây nấm dường như hiểu được thắc mắc trong đầu Cố Ngữ Yên liền giải thích cho nàng.
Cố Ngữ Yên gật đầu, xem như đã hiểu, nàng nói.
-“Hai người xem ra rất thân thiết.”
-“Đúng vậy nha, bọn ta đều là tiểu đệ của Châu mặt lạnh.”
-“Bọn ta???”
-“Ngoài ta và Châu mặt lạnh ra, vẫn còn có mấy khí linh khác, mỹ nữ chủ nhân sẽ sớm gặp được bọn họ thôi.”
-“Đúng rồi, Cửu Thiên Đỉnh khí linh, tên này quá dài, sau này ta gọi ngươi là Tiểu Nấm nhé.”
-“Vâng, tên ta là Tiểu Nấm.”
Tiểu Nấm vui vẻ bay xung quanh người Cố Ngữ Yên, nó còn thừa cơ lè lưỡi trêu đùa Cửu Thiên Châu, nếu khi nãy nó không nghe lầm thì mỹ nữ chủ nhân gọi Châu mặt lạnh là trứng gà.
-“Chủ nhân, để ta giới thiệu Cửu Thiên Đỉnh cho người.”
Cố Ngữ