Nghe được lời của Tiêu Huyền, Cố Ngữ Yên và Vô Biên đại sư ngay lập tức quay đầu lại, ánh mắt dán thẳng vào người Tiêu Huyền.
“Từ nhỏ ta đã không thể ở bên cạnh phụ mẫu, nhưng trước lúc rời đi phụ mẫu ngoài sắp xếp tài nguyên cho ta, còn có để lại một bức thư, trong thư có nhắc đến Thủy Linh thể, chính xác hơn thì đó chính là thiên phú của mẫu thân, chuyện người là Thủy Linh thể chỉ có mẫu thân, phụ thân và ta biết, không còn ai biết chuyện này.”
“Thủy Linh thể? Thực sự có tồn tại này sao? Ta lại không nghĩ đến vấn đề này.” Vô Biên trưởng lão trầm giọng.
Cố Ngữ Yên thì lại không hiểu cho lắm, nàng là lần đầu tiên nghe đến chuyện này.
Đang định âm thầm hỏi Trứng Gà thì Vô Biên đại sư đã nhanh chóng giải thích.
“Trong thiên địa vạn vật đều có thể gặp được cơ duyên, người thu luyện vốn xuất thân đều là phàm thể, tuy nhiên trăm vạn năm cũng có ngoại lệ sinh ra những người có thể chất đặc biệt hay còn gọi là thể chất phi thường.
Nghiêm túc mà nói thì ta không nghĩ đến trong thời đại này còn có người mang thể chất phi thường, bởi lẽ theo sử sách ghi lại thì tận hai trăm vạn năm trước mới phát hiện ra một vị cường giả mang Phong Linh thể, sau đó đến tận hiện tại vẫn là không có ai.
Người có linh thể đặc biệt này sẽ có hai đặc điểm vượt trội hơn so với người khác.
Thứ nhất là có sức hấp dẫn đối với thuộc tính mà linh thể sở hữu, như Phong Linh thể thì có thể dễ dàng tìm được những tài nguyên thuộc tính hệ phong, thậm chí ta còn đọc được là họ đi đường còn có thể vấp phải “bảo vật” , linh lực hệ phong đương nhiên là tuyệt đại.
Thứ hai chính là năng lực siêu nhiên, theo sử sách thì vị cường giả có Phong Linh thể kia, có khả năng nghe được âm thanh của gió, từ đó định được phương hướng, thậm chí là thu thập tin tức.
Quả thật lão phu khi đọc được mấy điều này đã cảm thấy khó có thể tưởng tượng.”
Cố Ngữ Yên không che giấu sự kinh ngạc, mà trực tiếp buột miệng.
“Quá là ảo.” Thật ra nàng còn định cảm thán thêm như kiểu ảo ma shizuka nobita chaien seko… cơ mà nàng vẫn là “thắng” lại kịp.
“Những điều nha đầu ngươi vừa nghe đều là sự thật, hai trăm vạn năm trước đúng là có một tên lập dị hám tiền mang Phong Linh thể, đáng tiếc hắn lại không muốn phi thăng lại muốn trải nghiệm nhân gian, hỷ nộ ái ố, cuối đời chuyên tâm nghiên cứu về thời không, muốn du hành qua thế giới khác tìm kiếm nhân duyên, kết quả hắn thật sự biến mất, bốc hơi khỏi Thiên Tinh giới này.” Giọng nói của Trứng Gà truyền từ không gian huyễn tưởng đến, vang lên bên tai Cố Ngữ Yên.
“Lão Đại, không ngờ huynh vẫn còn