Cố Ngữ Yên nhìn từng người từng người đang được đưa vào hang động, những người này là nô lệ được mua ở chợ đen mà Mị Tam đã nói nhỉ? Bọn người Lý Phùng muốn làm gì, đem nhiều người đến đây như vậy.
Vào rồi biết, Cố Ngữ Yên nắm bắt thời cơ, lẻn vào hang động, nàng phân phó Tiểu Hành đi báo tin cho Mị Tam, kêu hắn ẩn nấp bên ngoài đợi lệnh.
Lối vào hang động không quá sâu, dọc đường đi cứ cách hai mét thì có một ngọn đuốc, đi được một đoạn thì Cố Ngữ Yên trông thấy hai tên lính gác, xem ra là đến đúng nơi rồi.
Muốn biết sự tình thì buộc phải vào được bên trong.
Nàng để Tiểu Hắc đánh lạc hướng hai tên lính gác, muốn bắt được nhóc hồ ly đó bọn họ ít nhất phải lắp thêm hai cái chân nữa.
Cố Ngữ Yên nhanh chóng vào được bên trong, nàng men theo vách đá, cẩn thận từng bước.
Ngay lúc này có người đi đến, có vẻ là đi tuần tra, nàng nhanh chóng phi thân, dùng tư thế của spiderman bám trên vách đá.
Nàng nghe loáng thoáng được cái gì ma thú, thường nhân…đợi hai tên kia đi khuất nàng lại tiếp tục tiến vào.
Trước mắt nàng là hàng trăm lồ ng giam ma thú, nanh trư, hỏa xà, hắc lang, linh điểu…Gần chỗ Cố Ngữ Yên nhất là lồ ng giam một con Hỏa Hầu, nó nhìn thấy nàng, ánh mắt hiện lên sự cầu xin.
Những con ma thú này đều là bị bắt đến đây, chúng bị giam giữ.
Cố Ngữ Yên không biết Lý Phùng và Trương Triệu Khoan muốn làm gì, nàng không biết những ma thú ở đây sẽ đối diện với cái gì nhưng bọn chúng đều tỏ vẻ sợ hãi, nàng cảm nhận được sự tuyệt vọng bao trùm khắp nơi, mơ hồ còn có hơi thở chết chóc.
-“Cứu.”
Âm thanh rất khẽ nhưng Cố Ngữ Yên vẫn nhận ra được, là Hỏa Hầu, nó là Thánh Thú.
Nàng nhẹ nhàng tiến lại gần lồ ng giam Hỏa Hầu.
-“Cứu ta.”
Cố Ngữ Yên ra hiệu cho nó bình tĩnh, nàng nhẹ giọng.
-“Nói cho ta biết, vì sao ngươi bị giam ở đây, còn có những ma thú khác.”
-“Bọn ta đều là bị bắt đến, trong đám người vây bắt ta có một tên là thuần thú sư.
Ta không biết bọn chúng bắt nhiều ma thú như vậy làm gì nhưng mà có lần ta đã nhìn thấy một con hắc lang bị đưa vào phía trong…”
Nói đoạn Hỏa Hầu chỉ chỉ tay vào phía trong, Cố Ngữ Yên nhìn theo, là một cửa động khác.
Nó nói tiếp.
-“Lúc đưa ra chỉ còn lại thân thể không thấy phần đâu.”
Cố Ngữ Yên trầm mặt, bắt nhiều ma thú như vậy, còn có đưa rất nhiều người đến, chẳng lẽ bọn chúng…một ý nghĩa hiện lên trong đầu khiến nàng thoáng rùng mình.
-“Đưa ta ra khỏi đây, ngươi giúp ta về sau ta liền đi theo ngươi.” – Hỏa Hầu nói, giọng điệu khá gấp gáp.
Nhưng nó có đủ tự tin, dù sao bản thân cũng là thánh thú, lập khế ước với thánh thú, có ai mà không động tâm.
-“Ta sẽ đưa tất cả ra ngoài, không chỉ mình ngươi.
Nhưng trước tiên ta phải xem xét thêm một