“Muội muội, cuối cùng cũng đã có thể đấu với muội phân định ngôi vị chủ thượng Bách Hoa tiên.” Cúc Sao * tiên hoa mỉm cười.
*: Hay còn gọi hoa Thạch Thảo
Tử Lan tiên hoa đứng trên kiếm tiên cũng mỉm cười, vô cùng nhún nhường đáp lại: “Tỷ tỷ, tỷ quá lời. Muội chỉ là đến đây thi thố tài năng, tuyệt không có ý nghĩ tranh giành danh vị Bách Hoa chủ thượng này”.
“Thi thố tài năng… Được, hãy xem ai có tài hơn ai” Trong lòng Cúc Sao tiên hoa không khỏi cảm thấy phấn khích, nàng cúi đầu nhìn đôi tay mình, miệng lẩm bẩm.
Tử Lan ngơ ngẩn trong gió, mắt nhìn chằm chằm Cúc Sao, lòng bàn tay đã đổ mồ hôi lạnh từ khi nào không biết.
Nàng... nàng không có ý đó.
“Muộii muội, tiếp chiêu... ”
Kèm theo tiếng thét vang vọng cả cửu trùng thiên, chứng tỏ nội lực của chủ nhân vô cùng hùng hậu, chỉ thấy một cái bóng trắng* dùng tốc độ kinh hồn lao vọt về phía Tử Lan, sau lưng là những bông hoa thạch thảo màu trắng phân thành bảy luồng khí, lao về phía nàng (Tử Lan).
*: Loài hoa Thạch Thảo màu trắng
Lúc đạo hoa tiên còn cách Tử Lan khoảng ba trượng, tốc độ bỗng nhanh hơn, luồng hoa tiên đột nhiên tóe lửa không ngừng, sau đó là một tia sáng trắng như tuyết hiện lên, bổ mạnh xuống đầu Tử Lan.
“Thật là nhanh.” Tử Lan reo hò tán thưởng. Tỷ tỷ quả không hổ danh hoa tiên xuất sắc nhất thiên đình nha.
Tử Lan chỉ thấy một tia sáng lóe lên, luồng hoa tiên đã xuất hiện trước mặt, nàng cơ bản không thể né tránh, chiêu này của tỷ tỷ là “Diệu Thủ Thần Pháp ” - biểu hiện như một vị cao thủ thư pháp vung bút viết chữ, không có chút nào dư thừa, cực kỳ đơn giản, trực tiếp, chỉ cần một chưởng hoa tung ra liền dồn đối phương vào chỗ chết.
Loại chiêu thức đơn giản, trực tiếp như thế này dường như càng bá đạo hơn nhiều so với mấy thứ công pháp như là Hấp Huyết Thần Công.
Mão Nhật Tinh Quân và Bách Hoa tiên nữ nhìn nhau. Thật không ngờ Sao Nhi lại có thể kết hợp thế tiến công dũng mãnh của “Diệu Thủ Thần Pháp ” cùng chiêu “Thất Diệt Tinh Hoa ” mạnh mẽ như thế. Phải biết chiêu thức này cực kỳ phức tạp, độ chuẩn xác nhanh. Chỉ có những thần nhân tu vi đạo hạnh cao mới có khả năng đó. Dùng hoa làm vũ khí tấn công từ 7 phía, diệt chẳng lưu tình. Người trúng chiêu hết 9/10 là khó chống đỡ.
Haizz. Nhưng Sao Nhi sao lại có thể ra tay tàn độc như vậy? Không kể gì đến tình tỷ muội ruột thịt .
Hai người ngao ngán nhìn nhau, sau đó cùng nhìn về phía Tử Lan: Đây là kiếp số của con. Xem con có thể trải qua lần thử thách này hay không?
Tử Lan tiên tử dáng người thon thả đứng trên kiếm tiên, ngự kiếm phi hành, luồng hoa Tử Lan xinh đẹp với tốc độ “Lưu thuỷ vân giang” lách nhanh tránh thế tiến công như vũ bão của Cúc Sao tiên tử.
“Lan Nhi, ở đằng sau.”
Bảo Anh quận chúa hét một tiếng, nếu bản thân không bị đoàn người đông như kiến vây lại thì nàng ta đã lao ra từ lâu rồi. Tử Lan bị bốn luồng hoa giáp công từ bốn phía, trên đỉnh đầu là hai luồng hoa tấn công trước và sau. Luồng hoa còn lại uy lực vô song nhắm thẳng cổ họng nàng, quyết ý dồn nàng vào chỗ chết mới thôi. Tình thế Tử Lan lúc này vô cùng nguy hiểm.
“Đại Giang Nam Bắc Bích Hải Triều Sinh Tử!”
Một âm thanh như sóng cuộn vang lên, tựa như kinh đào liệt ngạn, trường giang đại lãng, chân khí Tử Lan lúc này bắt đầu khởi động, miệng nàng lẩm nhẩm khẩu quyết Giang Nguyệt Phá Thiên Sơn. Mọi người ở đây đều cảm nhận âm thanh sóng vỗ liên tục vào đỉnh núi. Cánh tay Tử Lan vung lên, chưởng ảnh liên tục đánh về phía Cúc Sao .
Tuy nhiên một chiêu Đại Giang Nam Bắc Bích Hải Triều Sinh Tử cũng không thể ngăn cản một chiêu kia của Cúc Sao tiên tử, bảy luồng hoa tiên chỉ hơi dừng lại, sau đó ánh đạo lại tiếp tục sáng ngời tựa như một trận sóng to gió lớn ập thẳng xuống Tử Lan.
“Lan Nhi, cẩn thận!”
Bảo Anh quận chúa hét một tiếng, ngay lập tức rút cây trâm trên đầu xuống bẻ thành hai mảnh giữ chặt trong tay. Nàng đứng yên, cả người cứng đờ như tảng đá, tuy bề ngoài mạnh mẽ nhưng chỉ cần chạm nhẹ sẽ ngã xuống*, đôi mắt toé lên những tia lửa vô cùng đáng sợ, sắc bén như bảo kiếm. Nàng nhìn chằm chằm vào Cúc Sao tiên tử, Tử Lan có chuyện gì, nàng thề sẽ khiến nàng ta sống không bằng chết.
*: như mấy người coi phim ma sợ điếng hồn, cả người cứng đờ, bạn mà đến vỗ vỗ hoặc kêu họ lúc đó sẽ làm họ đi gặp ông bà luôn.
Trong đầu Tử Lan lúc này trống rỗng, không suy nghĩ, không vội vàng, khắp người chỉ tồn tại duy nhất chiến ý hừng hực như lửa, nàng vẫn ra sức thi triển Đại Giang Nam Bắc Bích Hải Triều Sinh Tử, ý định tìm đường sống trong cõi chết. Chân khí của nàng như dòng nước hiền hòa, từng bước từng bước cuốn trôi sát ý cương mãnh trong một chiêu kia.
Dưới sóng vỗ rì rào, luồng Cúc Sao