Một trận cười to tràn đầy trào phúng không chút che giấu."Toàn bộ tài nguyên tu luyện trong thiên hạ đều là của các ngươi! Người khác muốn nhúng chàm đó là chuyện thiên lý bất dung, cửu tộc nên tru, sinh cơ bất lưu! Là các ngươi đã làm tuyệt không chừa đường lùi trước, bản tọa chỉ lấy thủ đoạn giống vậy nhằm vào các ngươi, có gì không thể hiểu?"Khóe miệng Diệp Tiếu cong lên, cười lạnh một trận.Những lời này vừa ra, sắc mặt ba người cầm đầu đứng đối diện lập tức biến thành vô cùng khó coi."Thì ra... Diệp quân chủ nhắm vào tam đại tông môn chúng ta lại là vì thay trời hành đạo... Vì đòi lại công đạo cho tu luyện giả trong thiên hạ? Ha ha, Diệp quân chủ quả nhiên là chí sĩ đầy lòng nhân ái, chỉ có điều không biết hôm nay Diệp quân chủ vẫn lạc, từ nay về sau lại có ai đến ngăn cản đại kế của tam đại tông môn chúng ta? Mặc dù chúng ta bị thương nặng, nhưng căn cơ vẫn còn, tối đa cũng chỉ cần dưỡng ngàn năm sẽ khôi phục toàn bộ thực lực. Đáng tiếc sau ngày hôm nay, thế gian sẽ không còn Tiếu quân chủ danh chấn thiên hạ nữa!" Lão giả râu bạc trắng có chút giễu cợt nói."Ta còn sống, đương nhiên sẽ không cho phép các ngươi phát rồ như vậy. Nhưng nếu ta chết đi... tất cả trên thế gian cũng chẳng còn chút quan hệ nào với ta." Nụ cười của Diệp Tiếu mang theo lạnh nhạt vô tận: "Nhưng chỉ cần ta còn sống một ngày, việc duy nhất ta cần phải làm chính là diệt sạch đám khốn kiếp các ngươi!"Trong miệng cuồng ngạo khinh thường, nhưng trong lòng lại thở dài một tiếng, huynh đệ, cuối cùng ta vẫn không cách nào báo thù cho ngươi, không thể diệt sạch tam đại tông môn!Đây là tiếc nuối cả đời này!"Thì ra là thế, bọn ta đã hiểu rõ." Lão giả râu bạc trắng chậm rãi gật đầu, trong nháy mắt, trên mặt bao phủ sát khí điên cuồng: "Lời nói đã nói hết, sinh cơ cũng tận, tam đại tông môn ta quyết định không cho phép ngươi lại tồn tại nhân gian!"Lão giả kia cắn răng vung tay lên: "Giết! Không tiếc bất cứ giá nào!"Lần công kích này lại là tất cả mọi người đồng loạt ra tay, gần như điên cuồng mà xuất toàn lực! Mấy trăm vị cao thủ đỉnh phong đồng thời liều mạng, từng đạo bạch quang giăng khắp nơi, vô số lực lượng mạnh mẽ tại thời khắc này lại được dung hội chung một chỗ, hướng về phía Diệp Tiếu, lấy xu thế sét đánh tập kích mà đến!Đám người tam đại tông môn đồng loạt ra tay, uy năng có thể nói là rung chuyển trời đất, chỉ thấy từng trận khói bụi phóng lên tận trời, tức thì long trời lở đất, ngọn núi lớn nơi Diệp Tiếu đang đứng kia bị vô số đá vụn bao phủ thiên địa, đá bụi văng tung tóe, gần như chỉ nháy mắt đã bị phá hủy hoàn toàn.Diệp Tiếu cười lớn, trước đó liên tục một tháng không ngủ không nghỉ một đường chiến đấu, tới tận lúc này, hắn thật sự đã dầu hết đèn tắt, gần như ngay cả sức lực để nhúc nhích cũng không còn. Đối mặt với công kích mang tính hủy thiên diệt địa như vậy, ngay cả một chút lực lượng để né tránh hắn cũng không còn, chỉ cười cười lạnh nhạt nhìn công kích trước mặt.Trong nháy mắt, lực lượng ngập trời vọt tới, Diệp Tiếu và cả ngọn núi lớn dưới thân hắn cùng nát bấy!Không trung chỉ còn lại một câu nói bướng bỉnh của hắn."Chỉ tiếc Diệp Tiếu ta thế đơn lực cô, không thể tàn sát hết đám mặt người dạ thú các ngươi! Nếu Diệp Tiếu ta còn có thể ngóc đầu trở lại, chắc chắn sẽ đao đao tru tuyệt đám phát rồ các ngươi... Một cây làm chẳng nên non, khiến yêu tà hoành hành, đúng là tiếc nuối đời này!"Vị Tiếu quân chủ suốt đời độc vãng độc lai, ngang dọc vô địch, rốt cục vào điểm cuối của sinh mệnh, hắn lĩnh ngộ được thiếu sót lớn nhất của bản thân mình!Thế đơn lực cô!Ngay cả thân là cao thủ tuyệt thế thì thế nào, đối mặt với siêu cấp thế lực như ba đại tông môn, cuối cùng hắn vẫn phải vì nhân đơn lực bạc mà chẳng làm nên chuyện gì!Ngay trong tiếng nổ