Hai mắt Tả Vô Kỵ lập tức tỏa sáng, ngay sau đó hắn ta lại suy sụp nói: "Đâu có dễ dàng như vậy... Đến hiện tại ta mới biết được vật kia rất trân quý, một miếng Huyền Ngọc Như Ý nho nhỏ lại có thể đáng giá vạn lượng hoàng kim... Thương cảm cho lão tử trước đây bị các ngươi giật giây trộm ra bán đi, mới bán một ngàn lượng bạc, quá lỗ vốn..."Nói nói một hồi hắn ta lại nghiến răng nghiến lợi, thống khổ: "Hai tên hỗn đản các ngươi đã biến ta thành bại gia tử đệ nhất thiên hạ... Mà ta lại không thể nói ra, chỉ có thể cắn nát hàm năng nuốt cả máu vào bụng... Hiện tại mặc dù có ngọc, nhưng ta biết lấy cái gì đi mua về đây?"Diệp Tiếu thấp giọng nói: "Ha ha ha... Không phải chỉ là tiền sao... Chuyện này còn không dễ nữa? Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có muốn mua Huyền Ngọc Như Ý về không?""Muốn! Ranh con mới không muốn! Đây là cơ hôi để ta có thể lấy cái mũ 'Thần Hoàng đế quốc đệ nhất bại gia tử' xuống... Có trời mới biết ta muốn lấy nó xuống nhiều tới mức nào..." Tả Vô Kỵ liên tục gật đầu, nghiến răng nghiến lợi: "Chỉ có điều từ sau chuyện lần trước, tiền tiêu vặt của ta đã bị khấu trừ hết, vốn dĩ mỗi tháng ta được phân ba trăm lượng bạc tiêu vặt cũng biến thành mỗi tháng năm lượng... Năm lượng bạc, đủ làm cái rắm!""Ngươi muốn lấy cái mũ đệ nhất bại gia tử đế quốc này xuống... cũng rất dễ dàng, chỉ có điều... ngươi sẽ lập tức trở thành 'từ cổ chí kim vũ trụ vô cực đệ nhất bại gia tử'..."Diệp Tiếu nói thầm trong lòng, thế nhưng ngoài miệng thì cười ha ha, vỗ ngực một cái, hào sảng nói: "Chỉ cần ngươi muốn mua trở về, tiền ta có thể cho ngươi mượn trước...""Thật?" Tả Vô Kỵ lập tức cả kinh. Không chỉ là hắn ta, ngay cả Lan Lãng Lãng cũng ngạc nhiên một trận!Chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc từ phía bắc sao?! Diệp Tiếu đã trở nên hào phóng như vậy từ lúc nào?"Thực sự!" Diệp Tiếu gật đầu chắc chắn, sắc mặt đứng đắn, trịnh trọng."Ngươi có ý gì?" Tả Vô Kỵ hồ nghi nhìn hắn, trong lòng đang tính toán: Không phải gia hỏa này đang có ý đồ gì với ta đấy chứ? Chẳng lẽ hắn coi trọng ta thật?"Vô liêm sỉ!" Diệp Tiếu quang minh lẫm liệt, vẻ mặt có lòng tốt lại bị coi thành lòng lang dạ thú, vô cùng đau đớn nói: "Tả Vô Kỵ! Tiểu tử ngươi nói cái gì vậy? Lão tử coi ngươi là huynh đệ tốt mới giúp ngươi việc này, ta cũng phải mạo hiểm rất lớn, ai biết tới lúc nào tên bại gia tử ngươi mới có thể trả lại tiền cho ta? Vậy mà ngươi còn hoài nghi ta! Được rồi được rồi, ta mặc kệ ngươi đi tìm chết!""Không muốn thì thôi! Lão tử giữ lại tiền kia đi tán gái không phải hơn sao... Lan Lãng Lãng! Chúng ta đi!" Diệp Tiếu nổi giận đùng đùng đứng lên rời đi: "Từ nay chúng ta không quan tâm tới tên gia hỏa không biết phân biệt tốt xấu này nữa!"Tên gia hỏa Lan Lãng Lãng này giỏi nhất là ồn ào náo loạn, gặp trường hợp như vậy hắn ta há có thể buông tha, lập tức đứng bật dậy, hứng thú bừng bừng gầm một tiếng: "Đi thì đi! Không để ý tới