Bên trong Tu Chính Phòng phía sau hậu viện Thiên Long Tự.
Lão hòa thượng Tịnh Không ngồi trên bồ đoàn với hai mắt nhắm nghiền.
Xung quanh lão, bốn đồ đệ Trì Viễn, Đăng Phổ, Giác Ngộ và Lương Duệ âm thầm quan sát ba loại dược liệu trôi nổi trước mặt lão sư phụ Tịnh Không.
Một là một đốt ngón tay của một nữ nhân không phải nhân loại, hai là một viên yêu đan của con Điệt Yêu và ba là một giọt linh huyết của một con linh thú.
Ba loại dược liệu này lão đã vất vả tìm kiếm hơn nghìn năm cuối cùng mới gôm đủ.
Đối với phật đạo, trường sinh không phải là con đường truy cầu của cao tăng.
Đối với lão hòa thượng Tịnh Không, trường sinh là cách duy nhất giúp lão có cơ hội tiến thêm một cảnh giới cao hơn trong phật đạo đó là là Vô Thượng Sư.
Thọ Đan là một loại đan dược giúp người tu đạo trường sinh, trường sinh ở đây không phải là vĩnh hằng bất diệt mà trường sinh chính là kéo dài tuổi thọ.
Nguyên nhân vì sao cần phải dùng đến Thọ Đan? Phải nói kể từ khi lão tiến nhập vào cảnh giới Kim Quang Thiền Sư.
Kim Quang Thiền Sư là cảnh giới sắp đạt tới niết bàn, tấn cấp Vô Thượng Sư.
Khi tiến nhập niết bàn chính là vượt qua đại đạo trở thành bậc chí tôn trong tam giới.
Chỉ là khi Đại Thiền Sư Tịnh Không bước vào Kim Quang thì bên trong cơ thể bắt đầu thay đổi.
Người ngoài nhìn vào không phát hiện nhưng bản thân Tịnh Không biết được bản thân có một sự thay đổi vô cùng lớn.
Thay đổi lớn nhất chính là cơ thể ngày càng lão hóa.
Đến một giai đoạn nào đó cơ thể sẽ như đóa hoa bồ đề héo rũ rồi hóa thành hư vô, sự tồn tại sẽ hoàn toàn mất đi.
Cho nên đã bước vào Kim Quang mà không đốn ngộ niết bàn thì sinh mệnh sẽ kết thúc.
Điều này khiến tâm can một vị cao tăng bước vào Kim Quang Thiền Sư cũng phát sinh sợ hãi.
Đến lúc này, xem như lão hòa thượng Tịnh Không đã hiểu lý do vì sao sư phụ là Diệu Linh Đại Sư bỗng nhiên biến mất.
Mọi dấu vết đều không còn lưu lại, xem như lão sư phụ đã viên tịch về miền tịnh thổ.
Khác với sư phụ Diệu Linh, lão Tịnh Không không muốn lặng lẽ rời đi mà tìm cách chống lại sự lão hóa trước khi tiến nhập niết bàn.
Đó là duy trì sự sống, để duy trì sự sống thì cần đến một loại đan dược có tên là Thọ Đan.
Mà nguồn gốc Thọ Đan là do một tên phạm nhân bên trong Tháp Trấn Yêu cung cấp để xin một đặc ân là giảm đi sự đau đớn do hình phạt lôi điện gây ra.
Dược liệu để luyện chế ra Thọ Đan chính là ba loại tồn tại bất hoại.
Lão cùng đồ đệ thân cận là Trì Viễn tìm kiếm loại dược liệu này hàng nghìn năm nhưng không phát hiện được gì cho đến một ngày xuất hiện một nữ nhân có hình dáng nhân loại nhưng lại không phải nhân loại.
Vì một nguyên nhân nào đó mà một thế lực nhỏ ở Thần Vực bàn giao nữ nhân đó cho Thiên Long Tự giam giữ.
Từ đó, lão không ngừng dùng mọi lực lượng mạnh nhất trừng phạt nàng ta, nhưng cơ thể nàng ta hoàn toàn không hề bị tổn hại.
Nguyên do là nàng ta có có cơ thể bất hoại.
Đây chính là loại dược vật lão tìm kiếm bấy lâu nay.
Dược liệu thứ hai là nội đan của một con yêu thú nghìn năm tuổi có cơ thể bất hoại.
Đó là nguyên nhân lão đến Băng Nguyên Chi Địa tìm con Điệt Yêu.
Điệt Yêu chính là dược liệu thứ hai.
Không dừng lại ở dược liệu thứ hai, lão còn ngẫu nhiên phát hiện dược liệu thứ ba đó là linh huyết của một con linh thú có huyết mạch thượng cổ hung thú.
Đây chính là linh huyết vô cùng tốt để hòa quyện hai loại dược liệu bất hoại lại với nhau sản sinh ra Thọ Đan.
Có thể nói đây chính là thiên ý giúp lão một tay đến đại đạo.
Lúc này, lão hòa thượng Tịnh Không kết thúc quá trình hoài niệm tìm kiếm khắc khổ ba loại dược liệu.
Trì Viễn nhận ra lão sư phụ đã chấm dứt quá trình hoài niệm liền đi vào chính sự.
Trì Viễn chậm rãi nói “Sư đệ Phổ Quang đã đến Thiên Sư Đường dẫn dắt đệ tử các phật tự khác tham gia Thần Chiến.
Việc này nên xử lý như thế nào sư phụ?”
Lão hòa thượng Tịnh Không mở mắt ra, đôi mắt nhìn vào khoảng không vô định nói “Tham gia Thần Chiến của Thiên Sư Đường tổ chức là một việc tốt, mục đích cũng vì Thần Vực.
Chúng ta có tham dự cũng tốt mà không tham dự cũng không ảnh hưởng gì.
Nơi này chẳng qua là một nơi ở tạm bợ.
Dù Thần Vực có sụp đổ thì nơi này cũng không hề bị ảnh