Khi Phương Triết mở cánh cổng “Hữu Hối Môn” ra, trước mắt hắn chính là một mảng không gian rộng lớn.
Vị trí hắn đang đứng chính là trên một gò đá cao, xung quanh bao bọc bởi vực sâu, bên dưới vực sâu là hỏa diễm cuồng cuộng.
Nơi này giống như phụ cận một dãy Hỏa Diễm Sơn, không gian xung quanh tạo ra áp lực bức bách.
Người bình thường không thể trụ nổi trong vòng một hô hấp.
Thậm chí y phục bạch y của Phương Triết cũng thấp thoáng tung bay như bị hấp lực, sắp bị thiêu đốt.
Lúc này trong đầu Phương Triết xuất hiện tin tức.
Nơi này được gọi là Hữu Hối Vực, con đường mà hắn đã đi qua được gọi là con đường đến Hữu Hối Vực.
Trước mặt Phương Triết có ba bức tượng nam nhân cao hơn một trượng với ba tư thế khác nhau.
Một tượng ở vào tư thế quỳ một chân, tay trái chỉ thiên.
Tượng thứ hai ở vào tư thế một ngón tay chống đất, hai chân chỉ thiên.
Tượng thứ ba lấy một chân trái trụ vững, hai tay chắp lại khổ niệm hối lỗi.
Bên cạnh ba bức tượng có một bia đá màu đen huyền với vài dòng lời nhắn nhủ “Ba hình thức khởi nguyên của Hữu Hối dành cho hậu nhân Thiên Đạo Thần Tông.
Chấp niệm của [hắn] quá vững vàng cho nên không chấp nhận hối lỗi, nay hậu nhân của Thiên Đạo Thần Tông muốn tiếp tục phát dương quang đại tông môn trước tiên phải thực hiện ba hình thức Hữu Hối đến khi ba tượng đá hoàn toàn sụp đổ thì nghi thức hoàn thành…”
Trong lòng Phương Triết nhất thời gợn sóng.
Nguyên nhân chính là thực hiện ba hình thức Hữu Hối cho đến khi ba bức tượng sụp đổ.
Chuyện này như một trò đùa.
Ba tượng đó đứng đó đã từ lâu mà không sụp đổ, để so kèo sụp đổ không phải bản thân hắn sẽ sụp đổ trước sao.
Phương Triết thở dài một hơi rồi đến gần bờ vực xem xét tình huống.
Khi cánh cửa mở ra rồi khép lại, nơi đây trở thành một không gian kín, bản thân Phương Triết như thể bị giam lỏng không cách nào thoát ly ra bên ngoài.
Niệm lực cũng như Thần Thức thăm dò đều vô dụng.
Còn một điều quan trọng là nơi này linh khí vô cùng thưa thớt, để vận dụng thủ đoạn không dễ dàng.
Cụ thể là Phương Triết giờ đây không thể thi triển Ngự Kiếm Quyết mười thành được, mà chỉ có thể thi triển được một thành.
Ngay cả thở cũng có cảm giác khó khăn.
Phương Triết không còn cách nào khác đành tiến lại đứng đối diện tượng đá đầu tiên có tư thế quỳ một chân, tay trái chỉ thiên.
Hắn quan sát động tác một lần rồi mô phỏng theo tư thế của tượng đá quỳ một chân với tay trái chỉ thiên.
Khi Phương Triết vừa thực hiện tư thế xong, hoàn cảnh xung quanh không hề thay đổi.
Hầu như không có bất kỳ ba động nào xuất hiện.
Ước chừng nửa khắc sau, một tiếng sấm gầm vang lên, bầu trời trên đỉnh đầu Phương Triết chuyển động rồi từ từ rơi xuống như muốn sụp đổ, tạo ra uy áp cực kỳ khủng khiếp.
Loại uy áp này tác động trực tiếp lên thân thể Phương Triết cùng tượng đá đối diện.
Lúc này Phương Triết đã hiểu được ý nghĩa của những lời nhắn trên bia đá.
“Khi ba tượng đá hoàn toàn sụp đổ thì nghi thức hoàn thành” chính là loại uy áp này tác động.
Điều này nói lên, bản thân Phương Triết cùng tượng đá tiến hành khảo thí sức chống chịu.
Nếu sức chống chịu bản thân Phương Triết không đủ, nguy cơ hắn bạo thể mà chết là một tình huống chắc chắn xảy ra.
Uy áp càng lúc càng mạnh, vô số bụi bẩn trên tượng đá cũng bị uy áp gột tẩy sạch sẽ.
Bản thân Phương Triết cũng bị loại uy áp này nghiền ép khiến lớp da bên ngoài có dấu hiệu nứt nẻ.
Phương Triết lúc này hoàn toàn không có đường lui, hắn chỉ có thể cắn chặt răng nhìn về phía bức tượng cũng đang chịu áp lực tương tự.
Bầu trời trên đỉnh đầu càng lúc càng đè ép xuống.
Khi đến giới hạn chịu đựng, làn da trên cơ thể Phương Triết bắt đầu bong tróc, nứt nẻ lộ ra từng thớt thịt gây ra cảm giác vô cùng đau đớn.
Bản thân