U Linh Vương bị trì trệ trong một khoảng thời gian ngắn, khi hắn tỉnh táo nhận ra bản thân đang đứng trên một gò đá hoang vắng.
Hắn hoàn toàn không thể phản kháng trước chỉ pháp vô hình vô pháp vừa rồi.
Hắn còn đang ngỡ ngàng thì Quỷ Nô cùng đội quân dưới trướng bất ngờ xuất hiện.
Toàn bộ đều nhốn nháo, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Không phải bọn họ đang nghiền ép đệ tử Thiên Long Tự hay sao.
Quỷ Nô nhanh chóng tiến lại gần U Linh Vương chờ chỉ thị mới.
U Linh Vương dò hỏi “Lực lượng còn bao nhiêu?”
Quỷ Nô liếc sơ đội quân dưới trướng liền báo cáo “Ma tu còn ba nghìn người, yêu thú và yêu linh quỷ dị không đến hai trăm…”
Quỷ Nô không cam tâm trước kết quả này liền nói “Nguyên do ả yêu nữ kia trợ giúp.
Thủ đoạn thôn phệ mọi thứ của ả quá lợi hại, đa phần bị hắc động thôn phệ không thể sống sót…”
U Linh Vương giơ tay lên ra hiệu dừng lại.
Hắn nói “Xem như lần này ta đã trả được mối thâm thù trước kia.
Thiên Long Tự xem như bỏ qua đi…”
Quỷ Nô gật đầu tán thành.
Lúc này hắn mới để ý Dạ La Thương của U Linh Vương đã không còn.
Hắn cầm thanh Dạ La Thương trả lại cho U Linh Vương rồi nói “Chủ nhân tạm thời sử dụng vũ khí này.
Tiểu nhân có thể sẽ dùng thủ đoạn khác…”
U Linh Vương khoát tay nói “Không cần, Dạ La Thương được hình thành từ xương cốt ta.
Sau một đoạn thời gian lại khôi phục bình thường.
Ngươi không cần quan tâm, trước mắt tranh thủ trị liệu thương tích cho đội quân dưới trướng ngươi đi!”
Quỷ Nô vâng dạ rồi lui về sau bỏ lại U Linh Vương một mình đứng nhìn về phương hướng Thiên Long Tự.
…
Khung cảnh Thiên Long Tự lúc này hoàn toàn tĩnh lặng.
Ba đồ đệ Trì Viễn, Đăng Phổ cùng Giác Ngộ vô cùng sửng sốt.
Toàn bộ đệ tử Thiên Long Tự đang giao tranh tức thì dừng lại vì địch nhân hoàn toàn biến mất, biến mất chỉ trong chớp mắt.
Cách lý giải duy nhất chính là Thiên Long Tự được một bậc chí tôn đến cứu.
“Vô Thượng Sư!”
Toàn bộ đệ tử Thiên Long Tự lập tức quỳ xuống hành lễ.
Bọn họ tin tưởng, chỉ có một vị Vô Thượng Sư mới có thể làm được điều này.
Hoa Lạc Đồng nhận ra ông lão dẫn đường liền dịch chuyển bên cạnh Diệu Linh Đại Sư.
Nàng chắp tay hành lễ nói “Đại sư!”
Tiểu Bảo Bảo đang trốn bên trong áo choàng liền bay ra ngoài, lượn một vòng quanh Diệu Linh Đại Sư với vẻ mặt vô cùng hí hửng.
Diệu Linh Đại Sư vuốt ve đầu Tiểu Bảo Bảo chúc phúc rồi nói “Ngoan, mệnh tốt chắc chắn sẽ vượt qua đại kiếp này!”
Trì Viễn, Đăng Phổ cùng Giác Ngộ cũng tiến đến quỳ dưới chân Diệu Linh Đại Sư hành lễ.
Diệu Linh Đại Sư tiến đến điểm hóa từng người rồi nói “Con đường về sau, ba người các ngươi cố gắng lĩnh ngộ!”
Trì Viễn, Đăng Phổ cùng Giác Ngộ được Diệu Linh Đại Sư điểm hóa liền quỳ rạp xuống mặt đất hành lễ một lần nữa.
Đúng lúc này, Phương Triết từ đằng xa xuất hiện, trên tay đang chống đỡ chiếc Đại Bình Bát.
Hắn rời khỏi Thiên Sư Đường, về đến Truyền Tống Trận bên trong Hữu Hối Vực rồi theo con đường cũ trở lại lối ra.
Có điều lối ra bên ngoài đã bị phong bế lại.
Hắn chợt nhớ đến chiếc Kim Quang Phật Đăng đã bị đánh rơi đâu đó.
Không có Kim Quang Phật Đăng thì không thể đi vào Thiên Long Tự.
Trong khi hắn còn do dự thì lối ra được giải cấm chế.
Hắn cảm nhận được chiến sự bên ngoài nên nhanh chóng ra bên ngoài xem xét tình hình.
Đúng lúc bắt gặp tình huống, ông lão dẫn đường ra tay trấn áp toàn trường.
Một chỉ pháp liền trục xuất U Linh vương, một cái phất tay liền xua đuổi toàn bộ ác nhân tấn công Thiên Long Tự...
Lúc này, Phương Triết tiến lại gần lão hòa thượng Tịnh Không, đặt Đại Bình Bát xuống đất rồi chắp tay lại nói “Vãn bối trả lại Đại Bình Bát này cho đại sư!”
Tịnh Không nhìn Đại Bình Bát, sắt mặt nhất thời biến hóa.
Lão điểm ngón tay về phía Đại Bình Bát, lấy ra một viên đan dược.
Hình dáng đan dược