Cao, thật sự là quá cao thâm. Trước đó Ngô Vận hành hung tra nam, còn cho rằng nàng không có tâm tư làm chuyện khác, không ngờ lại còn lãnh tĩnh như vậy. Lúc nói, Ngô Vận cũng nói. Triệu Minh Húc và Vương Kiện ở bên nhau nhiều năm như vậy, rốt cuộc vẫn còn chút cảm tình, những loại chuyện "Không thể diện" kế tiếp, cứ yên tâm giao cho nàng giải quyết. Ngô Vận chỉ muốn giúp Triệu Minh Húc lưu lại bóng hình tiêu sái trước mặt nhà họ Vương. Quả thực, nàng vô cùng sủng Triệu Minh Húc. Lúc ấy Đinh Tư Sổ rất cảm động, cô biết ngay mà, couple yêu thích của cô sao có thể bị hủy diệt dễ dàng như vậy.
"Vậy kết quả kiểm tra thế nào?" Đinh Tư Sổ hỏi.
"Kiểm tra định kỳ, vẫn chưa xong, trước mắt không thấy có vấn đề gì."
"Vậy là tốt rồi." Hù chết người, còn tưởng Triệu Minh Húc có mang. Những chuyện xấu hổ này. Tuy rằng vừa rồi chỉ nói giỡn, nhưng nếu thật mang thai, Triệu gia bên này cũng không biết làm sao ăn nói. Không ai muốn mất con cháu. Người nào cũng muốn ôm cháu trai cháu gái. Triệu gia vốn dĩ chần chờ, mọi chuyện đang rất tốt đẹp, hơn nữa Vương Kiện còn nước mắt nước mũi tèm lem, thái độ cho tới giờ vẫn vô cùng đoan chính. Kết quả sau khi Ngô Vận khuyên Triệu gia, cũng không biết hai bên bàn bạc thế nào, mà Triệu gia lập tức có cùng chung kẻ địch với nàng.
"Ngày mai không phải em còn phải đi làm sao? Đi ngủ sớm một chút." Ngô Vận nói.
" Vậy thì tốt rồi, có chuyện gì chị cứ gọi điện thoại cho em."
"Ok, bye."
Ngày hôm sau khi đi theo phía sau Niên Kiều, Đinh Tư Sổ cũng tranh thủ quan sát thần sắc của Niên Kiều một chút."Tiêm đao ban" xào nấu chủ đề của hai người, không biết Niên Kiều có thấy không, nhưng thần sắc của nàng chẳng có gì khác so với bình thường, thấy cô nhìn nàng, nàng còn yêu kiều nháy mắt với cô.
"Yêu rồi à?" Lúc rỗi rãnh, Niên Kiều bèn kêu Đinh Tư Sổ lên xe.
"Hả?" Mỗi lần Niên Kiều nói chuyện đều có chút bất thình lình. "Không, không có."
"Huh?"
Đinh Tư Sổ sờ sờ mũi, chẳng lẽ nhìn cô thiếu sức thuyết phục đến vậy sao? Không đúng, cô có gì phải ngại chứ? Cho dù cô có thật đang yêu, cũng không phải một chân đạp hai thuyền a. "Không có. Niên tiểu thư, sao lại đột nhiên hỏi như vậy?"
Niên Kiều không nói thêm lời nào, chỉ nhìn Đinh Tư Sổ một hồi lâu rồi mới mở miệng. "Em lén nhìn chị cả ngày."
Đâu phải, ngày nào tôi cũng nhìn lén chị mà.
"Hình như có gì đó chột dạ." Niên Kiều nói.
Vậy mà cũng nhìn ra được?
"Làm chuyện có lỗi với chị sao?" Nói đến lời này, khóe môi Niên Kiều lại dương lên.
Cũng không thể tính như vậy. Đinh Tư Sổ tự hỏi lương tâm một chút, có phải nên lấy bao lì xì hôm qua ra, chia cho Niên Kiều một nửa?
Đinh Tư Sổ còn chưa kịp nói, đội trưởng đã tới thông báo. Phía trước có một đám fan, đội trưởng kêu Đinh Tư Sổ đi xem tình hình một chút.
"Đinh Tư Sổ!" Đinh Tư Sổ mới vừa đi đến gần đám fan, liền nghe được một tiếng la vang dội. Một anh trai không biết từ đâu chen tới trước mặt cô, thân thể anh ta có chút cường tràng, biểu tình trên mặt không được tốt lắm, cứ như muốn sống mái với cô. Đinh Tư Sổ bèn chuẩn bị sẵn sàng, nhưng sau đó chỉ thấy mặt anh ta tỏ vẻ "Xong việc rồi sao?". Sau phút giây cao trào, biểu tình trở nên "Nhu hòa" hơn. Anh ta nhấc túi nilon trong tay lên, nhét vào tay Đinh Tư Sổ, rồi lại vỗ vỗ lên đầu vai cô, sức lực không hề nhỏ, vỗ đến cô cảm thấy thân thể phải chấn động hai lần. "Hảo hảo chiếu cố Niên tiểu thư."
Ha?
Cả đám fan này, cơ bản đều muốn xin chữ ký của Niên Kiều. Chỉ có anh chàng này là "Hành xử khác người". Khi Đinh Tư Sổ rời đi, anh chàng ấy còn giơ ngón tay cái lên khen tặng. Loại cảm giác này...... Thật đúng là khác lạ. Niên Kiều nhìn thấy thức uống có ga trong bao nilon đồ, liền biết do fan đưa cho Đinh Tư Sổ. Lại nhìn thấy mặt cô vẫn còn ngơ ngác.
"Thu hoạch tương đối khá." Niên Kiều mỉm cười nhìn Đinh Tư Sổ.
"Không phải......" Đinh Tư Sổ có chút ngượng ngùng, phóng nhanh tới bên cạnh Niên Kiều. Chuyện này xảy ra y hệt hôm qua, anh trai ấy vẫn nói những lời đó, tặng cô những thứ này. Cứ thế này, phỏng chừng ai cũng nhìn ra là do "Tiêm đao ban". Nhờ "Tiêm đao ban" cô thật sự đã chiếm lấy phúc lợi của Niên Kiều rồi.
Niên Kiều cũng xách bao nilon lên một chút. "Lát nữa em đưa cho A Thiên, đừng uống vội, nên kiểm tra một chút."
"Không phải...... Đây là của chị."
"Có phải của chị hay không, chẳng lẽ chị còn không biết sao?" Niên Kiều nói.
Cũng đâu có ghi tên cô làm sao mà biết?
"Về sau fan có tặng gì cho em, em đưa cho A Thiên kiểm tra một chút cũng được. A Thiên rất có kinh nghiệm." Niên Kiều tiếp tục bàn giao.
Liên quan tới vấn đề này, Niên Kiều rất có kinh nghiệm. Trong đám fan đều có cá rồng hỗn tạp, còn lăn lộn một chút anti-fan. Bình thường các minh tinh, cũng không dám ăn thức ăn do fan đưa tới. Giống như Niên Kiều, rất ít khi nhận quà. Sợ nhận một lần, fan lại tiếp tục hao tâm tổn trí đưa thêm.
Đinh Tư Sổ gật gật đầu, gãi gãi mặt. "Vốn dĩ em không muốn nhận, nhưng anh ta cứ nhét vào tay em."
"Ngẫu nhiên nhận một chút thì không sao, dù sao cũng là tâm ý."
Sau khi xuống xe, Đinh Tư Sổ bỗng nhận ra. Niên Kiều có phải cũng biết chủ đề được xào nấu giữa hai người hay không? Có người tặng cô nước uống, nàng không những không cảm thấy bất ngờ, còn dặn dò cô, nên nhận những gì không nên nhận những gì. Minh tinh đều giống nhau không nhận đồ dùng quý giá. Buổi tối khi trở lại khách sạn, Đinh Tư Sổ lại chơi di động. Không chơi còn đỡ, một khi đã chơi, thì "Một tấc cũng không rời" lại gần hơn một chút. Bức ảnh trên Weivi của "Tiêm đao ban", đã có hơn ngàn bình luận. Cũng không biết đoàn quay cảnh chụp khi nào, hai người đều mặc đồng phục tập huấn, đứng đối mặt đối với nhau, nửa khuôn mặt bị vành nón che khuất. Đinh Tư Sổ cũng không biết lúc ấy cô suy nghĩ cái gì, biểu tình của cô trông rất nghiêm