"Cũng không phải." Có thể nói hiện tại mặt Đinh Tư Sổ vô cùng kiêu ngạo.
Thấy vẻ mặt kiêu ngạo của Đinh Tư Sổ, trong lòng ông Đinh cũng vô cùng vui vẻ. Nhưng trước videocall ông vẫn tỏ ra bất động thanh sắc. "Đang nói chuyện với ai?"
"Bạn con." Vốn dĩ cô muốn nói là bạn trên mạng, nhưng suy nghĩ một chút vẫn nên nói là bạn bình thường. Vì rốt cuộc trong lòng của các bậc phụ huynh quen với phương thức kết bạn truyền thống, " Bạn trên mạng " không phải kẻ lừa bạn đi bán hàng đa cấp, thì cũng là những người có dục vọng ác trong xã hội không ai sánh bằng.
"Nam hay nữ?"
Đinh Tư Sổ nhìn ba cô, tuy ông nói rất tùy ý, nhưng đôi mắt cứ không ngừng nhìn cô và mẹ cô. Cả người tản ra khí tức "Con gái có biến".
"Nữ."
"Thật không?" Ba cô không tin, mẹ cô càng không tin. Hai vị trưởng bối bèn chen nhau trước camera, dùng ánh mắt trông mong nhìn cô.
"Thật là nữ."
"Bạn nữ thì có gì hay mà nói chuyện, bọn con bình thường ra ngoài còn chưa trò chuyện đủ à? Còn phải dùng điện thoại trò chuyện ." Ông Đinh biểu đạt sự thất vọng hết sức rõ ràng.
Bà Đinh vẫn một mực không tin, tinh tế "cảm thông", nhìn vào mắt Đinh Tư Sổ rồi lại lôi kéo ông Đinh, giọng điệu rất mập mờ. "Con gái nói nữ, thì ông liền tin là nữ à?"
Bà xã vừa nói như vậy, ông Đinh cũng quay sang, hí hửng tìm kiếm một chút thẹn thùng trên mặt con gái rượu.
"Tha cho con đi mà." Đinh Tư Sổ nói: "Thật là nữ."
Ngày thường không hay trò chuyện, mà đã trò chuyện thì ba mẹ cô lại nhắc tới chuyện ăn tết. "Bọn con không được nghỉ tết sao? Con về nước lâu rồi mà còn chưa chịu về nhà."
"Cũng không thèm về thăm một chút ." Bà Đinh nói: "Bộ bận trị thủy cứu nước sao? Hay là làm chuyện khác?"
"Đâu có đâu." Đinh Tư Sổ nói: "Nếu con có đi ngang qua, đương nhiên sẽ về thăm nhà mà?"
"Nếu con chịu làm chuyện đứng đắn, ai mà thèm quản con."
Chuyện gì mới là chuyện đứng đắn trong mắt ba mẹ cô? Đương nhiên là đi học thì phải đọc sách, không đọc sách thì phải kiếm tiền, nhưng có kiếm được nhiều tiền hay không không quan trọng, quan trọng nhất chính là yêu đương. Đinh Tư Sổ sờ sờ mũi, làm bộ làm tịch mà nhìn đồng hồ. "Đã khuya rồi, ba mẹ chưa ngủ sao?"
"Con còn chưa nói, tết có về nhà hay không?"
"Về."
"Thật hay giả?"
Đinh Tư Sổ cười hì hì nói: "Con xin nghỉ xong sẽ về, người một nhà quan trọng nhất chính là chỉnh chỉnh tề tề, vui vui vẻ vẻ nha."
"Nói thì hay lắm, đến lúc đó nhớ báo cho ba mẹ, tới ga tàu cao tốc đón con." Cha mẹ nói.
"Đi tàu cao tốc?"
"Con đi làm lâu như vậy, ngay cả tiền về nhà cũng không có ?"
"Chết tâm."
"Không phải con chết tâm, ba mẹ chết tâm mới đúng. Con xem con bao lớn rồi hả?" Bà Đinh luôn ngại chuyện Đinh Tư Sổ đi làm dành dụm không được bao nhiêu tiền.
Ông Đinh cười cười. "Mẹ con chỉ nói vậy thôi, kêu con về không lẽ không trả tiền cho con sao?"
"Vẫn là ba mẹ tốt nhất." Đinh Tư Sổ nói.
Ba mẹ cô lại nói thêm vài câu, mẹ cô nói tới nói lui, bà vẫn hiểu Đinh Tư Sổ nhất. Rốt cuộc Đinh Tư Sổ chỉ mới vừa có công ăn việc làm. Đinh Tư Sổ lại cảm thấy cô chỉ sống một mình, đương nhiên tiền dành dụm cũng được kha khá, chỉ là lúc nào cũng "ham ăn", thích nhất là uống chút rượu, thỉnh thoảng còn mua hai gói thuốc lá. Sau khi gọi videocall xong, Đinh Tư Sổ lại bấm bấm ngón tay tính nhẫm, nếu cai được thuốc lá, một tháng có thể dành dụm được không ít tiền. Hơn nữa Niên Kiều cũng không thích mùi thuốc lá, nhưng hút thuốc không thể nói bỏ là có thể bỏ trong một sớm một chiều, chỉ có thể tiến hành theo trình tự, chậm rãi hút ít lại. Ai có thể ngờ rằng, cô cai thuốc không phải bởi vì sức khỏe, mà bởi vì nghèo. Trong túi quần cô lúc nào cũng dự trữ sẵn thuốc lá, nhưng không phải để cho mình hút, mà để biếu. Chị họ nói lúc nào cô cũng phải mang theo bên mình, trong vòng luẩn quẩn của giới giải trí, cô nhất định phải biết làm chuyện này. Cô xem xét gói thuốc lá, quan trọng hay không quan trọng, cứ hút trước hai điếu rồi hẳn tính. Niên Kiều vừa ra tới, liền bắt gặp Đinh Tư Sổ đang ngồi xổm ở một bên, trong tay cô đang cầm một điếu thuốc, dùng đầu điếu thuốc gõ hai lần lên hộp thuốc, Niên Kiều còn tưởng cô sẽ hút, chỉ không ngờ rằng cô lại cất điếu thuốc vào trong hộp. Nhét vào mà vẫn còn thèm hút, đành phải ngửi ngửi ngón tay. Từ sau lần nói về chuyện này, Đinh Tư Sổ thật sự đã bớt hút hẳn đi. Niên Kiều bèn quay sang nói với Điềm Điềm.
Khi cả hai lên xe, Niên Kiều bắt Đinh Tư Sổ há miệng, rồi nhét vào trong miệng cô một viên kẹo bạc hà. "Không phải...... Niên tiểu thư, em không có hút thuốc."
Đinh Tư Sổ còn cho rằng Niên Kiều muốn giúp cô làm sạch hơi thở.
"Bớt hút một chút, rất có lợi cho sức khỏe." Niên Kiều nói xong, lại nhét hộp kẹo bạc hà vào lòng bàn tay Đinh Tư Sổ. "Về sau mỗi khi nghiện thuốc, thì ngậm hai viên."
Đinh Tư Sổ gãi gãi mặt, lẩm bẩm lầm bầm nói: "Không mắc bệnh phổi, cũng mắc bệnh tiểu đường."
Cừu con cúi đầu, viên kẹo trong miệng còn khiến một bên má của cô căng phồng.
Niên Kiều mỉm cười. "Ngoan."
Mấy ngày nay, Đinh Tư Sổ đã hút ít lắm rồi, vậy mà vẫn bị người ta chụp được hình. Sau khi tập hai của《 tiêm đao ban 》 phát sóng, chủ đề "Một tấc cũng không rời" lại dậy sóng một phen. Mọi người ngoại trừ chú ý Niên Kiều, còn chú ý luôn cả cô. Cũng không biết cô đã đắc tội với vị thần tài nào, cản trở đường tài lộc của ai, mà lại có người chụp được hình cô đang hút thuốc. Chuyện đại khái xảy ra vào thời điểm thay ca, đồng sự cho cô một điếu. Có người chụp được bèn tung lên mạng, bên dưới còn ghi tiêu đề ngây ngô. "Thế mà lại hút thuốc a......"
Cũng không biết là hải quân mạng [1], hay là cái gì khác, mà vừa mới đăng đã có không ít người vào bình luận linh tinh. "(Icon toát mồ hôi) không phải tôi nói, nhưng phụ nữ mà hút thuốc, thì không những mất đi khí chất, còn mất luôn cả hình tượng."
"Thật nghĩ mình là đàn ông sao?"
"( Icon phất tay ) Không hiểu não bộ của các fan, không nhìn ra Đinh Tư Sổ là một T cứng."
Đinh Tư Sổ vừa được nhấn mạnh là T cứng, có không ít người cũng hùa theo. "Rốt cuộc cũng có người có suy nghĩ giống tui, nhìn thấy liền buồn phiền, tình nguyện mong Niên Kiều xào tai tiếng với nam."
"Ý tui biết người này (Icon doge) bạn cho rằng tùy tùy tiện tiện là có thể trở thành chủ đề hot sao? Tôi không ngại nhiều chuyện, hiện tại cô