Đinh Tư Sổ hơi sửng sốt, cô suy diễn rất nhiều về phản ứng của Niên Kiều cả ngày, nhưng lại không ngờ nàng sẽ phản ứng thế này.
Thấy Đinh Tư Sổ mặt đỏ, Niên Kiều lại tiếp tục trêu chọc cô. "Nếu em đã quyết định nói với chị, không phải cũng muốn chị trả lời như vậy sao?."
Nghe Niên Kiều nói xong, Đinh Tư Sổ càng thất thố. "Không, không phải...... nếu chị nói không được, em sẽ không đi. Em nghiêm túc đó."
Niên Kiều mỉm cười, kêu Đinh Tư Sổ lại gần. Nàng mang giày cao gót, nên cao hơn so với Đinh Tư Sổ rất nhiều, nàng khẽ nâng tay lên, vuốt ve đầu Đinh Tư Sổ một chút. "Lời chị đã từng nói, cho dù là hiện tại, hay tương lai, mãi mãi sẽ không thay đổi. Khí chất của em không tồi, nếu đã có một cơ hội tốt, thì nên nắm chắc."
"Chỉ là...... Em......" Cô cảm thấy rất thẹn.
"Sao vậy? Đi một mình nên sợ à?"
"Không phải......"
Niên Kiều khẽ nhéo lỗ tai Đinh Tư Sổ. "Dù chỉ là vai khách mời, cũng sẽ có vài câu lời thoại. Trước đó chị cũng từng nghe qua về《 liệp ưng 》, kịch bản rất khá, em nên nhận đi."
"Không phải...... Niên tiểu thư......"
"Huh?"
Đinh Tư Sổ vốn muốn nói, cô không muốn làm nghệ sĩ. Nhưng lại cứ lắp bắp, không những không thể nói ra miệng, kết quả còn nói《 liệp ưng 》mời cô vào vai khách mời. "Niên tiểu thư, chị thích công việc này sao?"
"Thích chứ."
Đinh Tư Sổ nghe nàng trả lời thì chợt cảm thấy câu hỏi của mình quá dư thừa. Nếu cô có một công việc thành công như Niên Kiều, cô cũng sẽ thích chứ. Khi người bình thường còn đang phải lo lắng góp nhà góp xe, Niên Kiều đã bắt đầu cuộc sống vương giả. Nhà ở Bắc Kinh mắc đến mức khiến Đinh Tư Sổ chảy máu mắt.
Đinh Tư Sổ cúi đầu, cảm thấy lỗ tai hơi ngứa, thì ra là bị Niên Kiều sờ. "Em thấy chị vào nghề tương đối sớm."
Niên Kiều không nói thêm lời nào, Đinh Tư Sổ lại liếc mắt nhìn Niên Kiều một chút. Không biết Niên Kiều đang suy nghĩ gì, nhưng ý cười vừa rồi trong mắt nàng không còn, tựa hồ đang lâm vào một hồi ức nào đó. Có phải cô đã chạm trúng vết thương trong lòng của Niên Kiều không? Nghĩ đi nghĩ lại, cũng rất có thể, trước đây không phải Niên Kiều vẫn luôn cùng cô chủ nhỏ yêu đương sao? Niên Kiều im lặng một hồi rồi, lên tiếng ừm nhẹ. Niên Kiều như vậy, Đinh Tư Sổ cũng không dám nói tiếp.
"Chị đã nói không thành vấn đề rồi mà." Sau khi cô nói với chị họ, chị họ bèn nói " vuốt đuôi " : "Niên tiểu thư rất rộng lượng."
"Chị họ, chị không được gạt em. Chị đã nói không khó, đừng đến lúc đó......"
"Yên tâm, em chưa có kinh nghiệm, 《 liệp ưng 》 làm sao lại cho em diễn chính được?" Chị họ nói tiếp: "Việc này đừng đồn ra ngoài, đến lúc đó sẽ thành kinh hỉ. Fan hâm mộ của em cũng rất chờ mong em trở thành' minh tinh màn bạc'."
"Em nào có fan."
"Em không lên mạng sao?" Chị họ nói: "Trên mạng em hot như vậy mà."
Cô ở trên mạng đối với chị họ mà nói, đã rất hot rồi. Người mới dưới tay chị ấy, cũng chưa ai nổi bằng cô.
"Chị họ, chị đừng nói lớn như vậy. Em hơi sợ." Đến lúc quay hy vọng kỹ thuật diễn xuất của cô sẽ không bị nhạo báng.
Bây giờ Đinh Tư Sổ cũng được tính là người nổi tiếng trên mạng à? Từ trước tới giờ, những vlogger nổi tiếng trên mạng, ngoại trừ được mấy vị "Chân ái Fan" hung hãn kia yêu thích, cũng chưa từng có ai trở mình thành công thượng vị diễn viên. Người nổi tiếng trên mạng nào cũng bị nhạo báng trước màn ảnh. Không chỉ chữi diễn viên, mà còn chữi luôn cả nền điện ảnh nước nhà. Fan nào cũng nói đang tốt đẹp, vừa thấy diễn xuất là XX ngay. Xem chừng Đinh Tư Sổ sẽ bị rất nhiều người soi "Diễn xuất" . Chị họ thấy Đinh Tư Sổ còn lo sợ, bèn nói đến lúc đó cô chỉ cần ló mặt ra, không cần phải nói bất kỳ lời loại nào, cứ xem như đang quay phóng sự cho đài quân đội là được, trước đó khi ở Châu Phi, cũng có không ít đài truyền hình đến quay phóng sự về quân nhân. Lúc ấy quay, mọi người đều nghe theo an bài của trưởng quan, bây giờ không giống vậy, vì có " tiền Cát-sê ". Chẳng trách có rất nhiều người muốn vào ngành giải trí như vậy, 《 liệp ưng 》 chỉ cần Đinh Tư Sổ "ló mặt ra", đã trả cho cô hơn một tháng tiền lương. Chị họ tiếp tục bồi bổ não cho con "Ếch ngồi đáy giếng". "Em chưa xem tiền lương chứ gì?"
" Thấy thì thấy rồi." Đinh Tư Sổ " Ngại ngùng " nói: "Chỉ là chưa nhìn kỹ."
Sau khi ký xong hợp đồng với 《 liệp ưng 》 , Đinh Tư Sổ nói với chị họ: "Chị họ, nghề tay trái này cũng được, nhưng lần này thôi nha. Em vẫn chưa muốn từ chức ."
"Em còn chưa nổi, đã muốn chơi đánh bài chuồn à?"
"Không phải, chị có thấy ai muốn đánh bài chuồn, mà đi làm vệ sĩ chưa?"
"Em yên tâm đi, em chưa nổi tới mức phải đánh bài chuồn đâu." Biểu tỷ nói.
Chị họ nhìn lướt qua hợp đồng, lại nói thêm: "Cũng chỉ có mình Niên Kiều mới dễ tính như vậy. Nếu đổi lại là người khác, ngày mai chắc chắn sẽ phát thư sa thải cho em."
"Không phải chị nói, em không hề dựa hơi chị ấy sao?"
"Này! Không dụ em vài câu, em chịu ký tên sao?" Chị họ buông lời vô trách nhiệm.
Nếu không phải đã đọc kỹ hợp đồng mấy lần, Đinh Tư Sổ còn cho rằng cô mới vừa ký giấy bán thân. "Chị họ, Studio của chị hiện có những ai?"
"Vài nghệ sĩ chị mày từng quản lý, hai năm này chị sẽ thường xuyên tới Bắc Ảnh tuyển chọn một nhóm người mới."
Đinh Tư Sổ cảm khái một câu. "Bây giờ có nhiều người muốn trở thành minh tinh thật."
"Không phải bây giờ, mà trước giờ vẫn vậy." Chị họ nói: "Nếu sao Hàn không đổ xô qua đây, cũng sẽ không có bao người trẻ tuổi tới Hàn Quốc tìm cơ hội?"
"Không thể để hào quang của người ngoại quốc ăn thịt chúng ta?" Chị họ vỗ vỗ tập hợp đồng trong tay. "Giờ đến phiên chúng ta ra tay."