Đoàn phim an bài cho Đinh Tư Sổ bốn ngày, nhưng thật ra chỉ quay có hai ngày, các cảnh sau đều đã có diễn viên đóng thế và hình nộm. Sau ngày thứ tư, cảnh quay của cô cũng kết thúc. Khi đạo diễn đóng máy, phó đạo diễn còn đặc biệt tới tìm Đinh Tư Sổ mời ăn cơm, xem như tiệc đóng máy. Họ đã mời Đinh Tư Sổ, đương nhiên cũng mời Hà Hòa. "Tiểu Hà, em họ của cưng cũng không tệ, cưng phải cố gắng bồi dưỡng thiệt tốt."
Ăn đến giữa chừng, nhà đầu tư cũng tới. Đối với biểu hiện của Đinh Tư Sổ, nhà đầu tư rất hài lòng. Trước đó nhà đầu tư cũng từng xem《 tiêm đao ban 》, vừa tới nhà đầu tư bèn bắt tay với cô. "Khá lắm."
Nhà đầu tư còn vỗ vỗ bả vai cô. "Rất cường tráng."
"Nghiêm tổng, ngài xem ngài đi, tới cũng không nói với chúng tôi một tiếng." Thấy nhà đầu tư tới, phó đạo diễn vô cùng tự nhiên thân thiết. "Để tôi gọi đạo diễn đến......"
"Không cần không cần." Nhà đầu tư phẩy tay. "Đóng phim quan trọng hơn."
"Thế nào? Đóng máy hả?" Nhà đầu tư nhìn lướt qua bàn, rồi nhìn phó đạo diễn. "Đạo diễn, không ổn rồi đó nha. Không phải đã nói với mọi người, phải sắp xếp một nhân vật có nhiều đất diễn sao? Sao lại chỉ có vài câu lời kịch vậy?"
"Thật sự xin lỗi, tôi sẽ nói với tổ kịch bản."
"Không cần." Tai Đinh Tư Sổ hơi hồng. "Nghiêm tổng, ngài quá khách khí rồi. Em không phải diễn viên chuyên nghiệp, sợ khiến phần cơm của ngài lỗ vốn."
"Đừng nói khách khí, hay không khách khí." Nghiêm tổng nói: "Về sau, em cứ kêu anh là lão Nghiêm. Trong bộ đội vẫn hay gọi như vậy mà."
Lúc ăn cơm, lão Nghiêm ngại chiêu đãi không tốt, bèn rũ Đinh Tư Sổ đi karaoke. Đến khi cô tìm được đến chỗ Niên Kiều, đã hơn chín giờ đêm. Niên Kiều vừa mới làm xong hoạt động, đã thấy Đinh Tư Sổ đứng ở bên cạnh xe. Nàng kêu cô lên xe, rồi đưa cho cô hai viên thuốc giải rượu. "Uống nhiều hay ít?"
"Không uống bao nhiêu." gương mặt Đinh Tư Sổ vẫn còn chút đỏ.
Lúc trở về khách sạn, Niên Kiều trực tiếp đi tắm, vừa ra khỏi buồng tắm, đã thấy cừu con còn ngồi bên mép giường. Nàng dùng khăn lông lau tóc, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Đinh Tư Sổ. Lúc nàng cầm được tay cô, thì chậm rãi vén ống tay áo của cô lên, sau đó thật cẩn thận mà chạm vào gần vết thương trên cánh tay cô. "Đau không?"
Đinh Tư Sổ lắc lắc đầu. "Đã kết vảy rồi."
"Lúc tắm, cẩn thận một chút."
Thấy Đinh Tư Sổ bất động, Niên Kiều lại cười một tiếng. "Thất thần làm gì? Đi tắm đi."
"Đi đâu?"
"Đi tắm." Cũng không biết cừu con uống bao nhiêu rượu mà lại ngốc nghếch đi về phía cửa.
"Ở phòng chị."
Đinh Tư Sổ vốn muốn về phòng của mình, nhưng khi nghe Niên Kiều nói như vậy, cô lại không dám về phòng mà dời bước vào phòng tắm của nàng. Lúc Niên Kiều đang sửa sang giường nệm, vừa quay đầu đã nhìn thấy đôi mắt trong sáng của Đinh Tư Sổ. Hai tay cô ghé vào cửa, để lộ thần sắc ngượng ngùng. Niên Kiều nhìn cô, rồi lại nhìn mép giường. Đinh Tư Sổ không mang khăn lông vào phòng tắm, Niên Kiều đành bước tới đưa cho cô. Hình như Đinh Tư Sổ đã cởi hết quần áo rồi mới nhớ không mang khăn tắm vào, lúc lò đầu ra còn để lộ bờ vai trần. Niên Kiều nhanh chóng đảo mắt nhìn đầu vai cô, chờ đến khi cô tắm xong leo lên giường, nàng mới chậm rãi khép sách lại. Sau khi tắt ngọn đèn đầu giường, Niên Kiều nằm xuống bên cạnh Đinh Tư Sổ. Cừu con tự dẫn xác tới cửa. Đương nhiên sẽ không tiếp tục ngu dại nằm nghiêng nữa, Niên Kiều giơ tay, sờ lên vành tai Đinh Tư Sổ. "Có mệt không?"
"Hơi......" Cừu con rất mệt, chỉ có thể trả lời bằng giọng mũi.
Ngủ đến nửa đêm, Đinh Tư Sổ lại bừng tỉnh. Nên nói là cô bị Niên Kiều sờ tới tỉnh, tên biến thái Niên Kiều này, thế mà rờ mông cô. Ngực cũng rờ, mông cũng rờ, từ trên xuống dưới đều bị Niên Kiều rờ hết. Ban ngày lúc gặp Niên Kiều, ở trước mặt người khác, Niên Kiều luôn có dáng vẻ không dính khói lửa phàm tục. Đinh Tư Sổ nhìn đến bị ảo giác, người hôm qua sờ cô, thật là nữ nhân trước mắt này sao? Sau khi suy nghĩ thật kỹ Đinh Tư Sổ quyết định nếu mà Niên Kiều sờ cô nữa, thì cô sẽ sờ lại nàng. Nhưng đến tối khi về lại khách sạn, không cần Niên Kiều nhắc nhỡ, cô đã tự dẫn xác tới phòng đối phương.
Hôm nay bạn nhỏ của Niên Kiều đặc biệt ngoan, không cần gọi vào phòng, không cần kêu đi tắm, cũng ngoan ngoãn đi tắm rồi ngồi xếp bằng bên mép giường. Khi ấy Niên Kiều thật muốn gọi xuống lễ tân, hỏi xem có sách truyện cổ tích nào cho nàng mượn, để kể truyện đêm khuya cho bạn nhỏ nghe không.
Tên cầm thú Niên Kiều này, sờ cô rồi, còn tính đọc truyện cổ tích dỗ cô ngủ. Cô ta còn là nữ thần thanh lãnh sao? Có loại nữ thần như cô ta sao? Đèn vừa tắt, Niên Kiều nói phải kể chuyện cổ tích cho cô nghe. Kể một hồi càng kể càng sai. Dù không biết sai ở chỗ nào nhưng Đinh Tư Sổ nghe ra có chút không đúng lắm.
Bạn nhỏ của Niên Kiều ngoan như vậy, phải thưởng một chút.
Bị Niên Kiều sờ, Đinh Tư Sổ lại mềm nhũn. Cô mở to đôi mắt đầy vô tội, cảm nhận tay Niên Kiều rơi xuống bờ mông mình.
Niên Kiều bóp mông cô hai lần. Hmm, mông cũng rất có độ đàn hồi.
Sáng sớm ngày hôm sau, trước khi rời giường, Đinh Tư Sổ dụi dụi đôi mắt. Thấy Đinh Tư Sổ còn nhập nhèm như thế, Niên Kiều cũng không tiếp tục trang điểm, ngồi xuống mép giường, ôm lấy đầu Đinh Tư Sổ. Đinh Tư Sổ vẫn còn chưa tỉnh, dựa vào cổ Niên Kiều mà ngáp. Tỉnh lại một chút, mới nhớ ra đêm qua lửa nóng tới mức nào. Cừu con thật sự quá đáng yêu.
"Lát nữa tới gặp ban tổ chức ."
"Ờh~~~." Đinh Tư Sổ vỗ vỗ gương mặt.
Niên Kiều giơ tay, giúp Đinh Tư Sổ dụi mắt. "Có thể ngủ trên đường đi."
Tuy Niên Kiều cho Đinh Tư Sổ ngủ trên đường đi, nhưng cô lại không chịu ngủ, cứ cầm di động, không biết đang tán gẫu với ai. Nhưng khi vừa bước xuống xe, Niên Kiều đã biết người đó là ai. Hứa Cách bước ra đón hai người, cùng Đinh Tư Sổ đánh một chưởng.