Nghĩ đến phải đọc tiếp《 nhân gian vô sự 》, Niên Kiều lấy kindle trong tủ đầu giường ra. Nàng cũng quên mất, kindle của nàng đã sớm bị Đinh Tư Sổ lấy ra, đặt trên đầu giường. Niên Kiều còn chưa kịp đọc gì, Đinh Tư Sổ đã vọt tới. Trước đó người đại diện cũng từng nói qua, nhưng Niên Kiều căn bản không để tâm, không ngờ loại này văn này lại xuất hiện trong kindle của Đinh Tư Sổ. So với văn, phản ứng của Đinh Tư Sổ càng khiến nàng cảm thấy hứng thú hơn.
"Sao chị lại đọc truyện XX của em?" Đinh Tư Sổ có chút chột dạ, giọng điệu mỗi lúc một nhỏ đi.
"Vì chị thấy tên của chị."
"Tên chị cũng không phải đặc biệt lắm, dùng tên của chị, cũng không nhất định là chị." Từng câu Đinh Tư Sổ nói, đều thiếu tự tin, giọng điệu cũng cứ nhỏ dần đi, cô giương mắt nhìn Niên Kiều, rút về trong tấm chăn nhỏ, lộ ra một đôi mắt đầy vô tội. Đôi mắt này, rõ ràng đang nói "Chị nhất định không nỡ đánh chết tôi đi?"
"Tên của chị bình thường." Niên Kiều dừng một chút. "Nhưng chị thấy tên của em, tên của em rất đặc biệt."
"Để chị ngẫm lại đã, sự trùng hợp phải bé cỡ nào, thì tên của chúng ta mới có thể đứng bên cạnh nhau? Và loại xác suất này lớn đến cỡ nào nhỉ?" Niên Kiều nói.
Phải biết rằng, truyện Đinh Tư Sổ download cũng không phải rất H. H văn thật chỉ nằm trong USB của cô. "Em đọc thì đã sao, chị bắt được em à......"
Đinh Tư Sổ như lợn chết không sợ bỏng nước sôi. Cô chỉ đọc, cũng không phải do cô viết. Viết ra không phải để cho người ta đọc sao? Dựa vào cái gì những người khác có thể đọc, mà đương sự như cô lại không thể đọc? Đinh Tư Sổ còn chưa nói xong, Niên Kiều đã cúi đầu xuống. Niên Kiều hôn lên môi cô.
"Đúng là không còn biện pháp nào."
Đinh Tư Sổ mở to hai mắt nhìn, cô không ngờ Niên Kiều sẽ ra chiêu này. Quá đáng à? Không phải, mọi người nói xem nữ nhân này, sao có thể tùy tiện hôn con gái nhà người ta chứ? Tưởng tôi là người dễ dãi muốn hôn thì có thể hôn sao? Sau khi bị Niên Kiều hôn, Đinh Tư Sổ vẫn còn hơi khiếp sợ.
"Chị...... Tôi......"
"Chị chỉ có thể làm chuyện trước giờ chị muốn làm thôi." Niên Kiều không đọc kindle nữa, cúi đầu ngậm lấy vành môi Đinh Tư Sổ, khiến tai cô đỏ bừng, cô chống lên đầu vai Niên Kiều.
"Đừng."
"Truyện không phải viết thế này sao?" Niên Kiều liếm lên vành môi Đinh Tư Sổ. "Chị liếm lên vành môi em, đầu lưỡi trượt vào trong miệng em."
"Em thích đọc, không phải vì trong lòng suy nghĩ sao?" Niên Kiều nói.
Mặt Đinh Tư Sổ nóng bừng, khi Niên Kiều hôn cô, cô còn lầm bầm. "Chị trong truyện vẫn tốt hơn."
"Trong truyện chị không nói nhiều như bây giờ." Đinh Tư Sổ nói.
Trong truyện đồng nhân, Niên Kiều luôn thanh lãnh kiệm lời. Đâu giống hiện tại, nói nhiều lời tào lao. Niên Kiều bật cười một tiếng, tiếp tục hôn lên môi Đinh Tư Sổ. Nụ hôn này muốn nói nghiêm túc, cũng không phải thực nghiêm túc, mà giống như đang trêu đùa hơn. Đầu lưỡi Niên Kiều, trượt vào trong miệng Đinh Tư Sổ, liếm láp lấy đầu lưỡi cô. Niên Kiều là cao thủ hôn môi, nụ hôn này vừa giáng xuống, Đinh Tư Sổ đã bấu chặt lấy cổ Niên Kiều.
"Không được, em phải thở nữa."
"Trước giờ em chưa từng hôn ai à?" Niên Kiều nói.
"Ai nói em không có."
"Huh?"
Thật đúng là không có. "...... Thì từng có."
Niên Kiều nghĩ nghĩ, tựa hồ đã biết là ai rồi. Nàng khẽ cong khóe môi, liếm mút môi dưới của Đinh Tư Sổ .
"Vậy chị đây thật đang chiếm tiện nghi của em rồi."
"Cứ từ từ thôi." Niên Kiều liếm đầu lưỡi Đinh Tư Sổ. "Chị sẽ dạy em."
"Em không cần học thứ này."
"Em đọc nhiều ' lý luận tri thức ' như vậy, còn không phải vì một ngày có thể sử dụng?" Niên Kiều nói.
Truyện người lớn có thể gọi là "Lý luận tri thức" à?
"Không thể gọi là lý luận được, chính tác giả còn chưa từng thử qua."
Niên Kiều gật gật đầu. "Thảo nào chị thấy, miêu tả em cứ là lạ làm sao."
"Thực tiễn là chân lý kiểm nghiệm tiêu chuẩn duy nhất." Niên Kiều nói.
"Nói thì nói như vậy......" Đinh Tư Sổ nói: "Nhưng tay chị có thể di chuyển khỏi ngực em không?"
"Có phải khiến em có cảm giác tê dại toàn thân không?" Niên Kiều chẳng biết xấu hổ mà nói. Còn ra vẻ đứng đắn, phảng phất như đang làm thí nghiệm nghiêm chỉnh nào đó.
"......" Đinh Tư Sổ phiền chết vì Niên Kiều.
Hai người vui đùa ầm ĩ một hồi, cuối cùng Đinh Tư Sổ trực tiếp ngồi lên trên người Niên Kiều. Đinh Tư Sổ thở dốc, thì hơi thở của Niên Kiều cũng mỏng manh. Tay Niên Kiều bị Đinh Tư Sổ đè trên gối đầu. Nàng nhìn Đinh Tư Sổ đang ngồi trên người mình, hốc mắt chứa chút thủy quang lưu chuyển.
"Hình như chị có cảm giác giật điện."
Truyện người lớn đương nhiên không có logic, điện giật rồi mềm mại gì gì đó, hoàn toàn là tưởng tượng bịa đặt.
Đinh Tư Sổ buông lỏng tay ra, giúp Niên Kiều xoa nhẹ trên cánh tay. "Do em áp đến chị bị dập gân thôi."
"Thảo nào." Hai vành tai Niên Kiều phiếm hồng. Vừa rồi lúc nhìn thấy Đinh Tư Sổ như vậy, nàng xác thật có cảm giác như điện giật trong nháy mắt. Đinh Tư Sổ đè lên người nàng, nàng cũng hôn một chút lên vành tai cô.
"Em cũng đang đọc《 nhân gian vô sự 》à ?"
"Trước đó có đọc một phần, nhưng chưa đọc xong."
"Lâu rồi chị không đóng phim cổ trang."
"Chị tính nhận bộ phim chuyển thể này sao?" Đinh Tư Sổ nói: "Bối cảnh trong truyện, rất khó xây dựng, xem chừng chu kỳ quay sẽ rất lâu."
"Em đúng thật có nghiên cứu." Niên Kiều cười cười, ôm Đinh Tư Sổ vào lòng. "Vừa rồi lúc mở họp, sao em không nói?"
"Chuyện này đối với chị mà nói rất quan trọng. Nên em sợ nói sai." Đinh Tư Sổ chỉ có thể xem như ngôn luận một phía.
Đinh Tư Sổ cũng rất tỉnh táo, cô không phải fan của Niên Kiều. Nếu không phải là vệ sĩ của Niên Kiều, cô cũng không tính tìm hiểu về nàng. Nói đúng hơn, cô không thuộc về đám người