Vu Đông Đông quả thực không dám tin vào hai mắt mình, chồng cô đang làm gì!? Vu Đông Đông cùng Niên Kiều áp vào cửa kính pha lê, hai người liếc nhau một cái, hiện tại cũng không thể trách ai. Trông hai người bên trong đều thật vui vẻ.
"Lão công!" Vu Đông Đông hét lên một tiếng.
Vu Đông Đông cùng tiếng hét, khiến ngay cả khói bụi cũng phải run lên, Phò mã gia khẽ run rẩy, Đinh Tư Sổ cũng run run theo. Động tác của Đinh Tư Sổ rõ ràng nhanh hơn Phò mã gia, nhạy sang một bên, may mà nhờ huấn luyện đặc biệt hết.
Phò mã gia vừa quay đầu lại, đã thấy Đinh Tư Sổ ôm lấy đầu. Cô còn chưa kịp nhìn ra cửa xem ai tới, cứ ôm lấy đầu trước rồi mới tính, đúng là "Đặc công" có khác. Phò mã gia chậm hơn cô nửa giây, cũng ôm lấy đầu. Nửa giây này, Vu Đông Đông đã thấy hết.
Hút thuốc thì thôi đi, ngay cả nhận sai cũng chậm hơn người ta, Vu Đông Đông sắp giận đụng nóc.
Vấn đề đã không còn là hút thuốc nữa. Lúc rời khỏi cửa, Vu Đông Đông cùng Phò mã gia đi ở đằng trước. Đinh Tư Sổ hơi run run, đi theo bên cạnh Niên Kiều, loáng thoáng nghe thấy mấy chữ cái gì mà "Lừa gạt" "Dấu diếm" ở đằng trước.
Nghiêm trọng như vậy? Không phải chỉ hút có hai điếu thuốc thôi sao?
"Đây là vấn đề hút thuốc sao? Là anh lừa tôi!" Vu Đông Đông rống lên.
"Anh không muốn cai thuốc thì đừng cai, hà cớ gì còn muốn gạt tôi? Bây giờ tôi rất hoài nghi anh, ngoại trừ hút thuốc, có phải còn giấu tôi những chuyện khác......" Giọng Vu Đông Đông không nhỏ, Đinh Tư Sổ ở phía sau nghe hết rõ ràng. Khi nghe, cô còn ngắm Niên Kiều bên cạnh, so với Vu Đông Đông, Niên Kiều vẫn ôn hòa hơn rất nhiều. Nếu không phải đang ở bên ngoài, Đinh Tư Sổ cảm thấy chắc hẳn Vu Đông Đông sẽ bạo lực gia đình. "Ở rể" thật là quá chua xót.
Khoan đã, cô còn đau lòng người khác làm gì? Cô ngay cả "Sinh tử còn chưa biết". Đến bây giờ, Niên Kiều vẫn chưa nói lời nào. Yên tĩnh trước bão táp là đáng sợ nhất, vai Đinh Tư Sổ run lên hai lần. Sau khi lên xe, Đinh Tư Sổ cũng chú ý ngồi sát bên cạnh cửa, nếu Niên Kiều có làm gì, cô còn có thể nhảy ra ngoài. Kết quả sau khi xe lăn bánh, Niên Kiều bỗng "Phụt" một tiếng. Niên Kiều cười.
Cười gì chứ?
"Em làm Vu Đông Đông tức chết rồi." Niên Kiều ôm lấy Đinh Tư Sổ, một tay kéo cô rời khỏi cạnh cửa. Đinh Tư Sổ vẫn hơi hồ nghi, bấu víu cạnh cửa, tựa hồ không muốn rời khỏi nơi "An toàn". Nhưng cô lại chẳng thể chống lại niềm vui của Niên Kiều.
Vừa rồi khi Đinh Tư Sổ ôm đầu, Niên Kiều đã không còn tức giận.
"Kinh nghi chưa định", Đinh Tư Sổ lại nghĩ tới gì đó nói. "Chị cố ý à?"
Niên Kiều còn không phải cố ý sao? Vừa rồi Vu Đông Đông giận Phò mã gia, Niên Kiều cũng trầm mặc. Giống như có đại sự gì, để Vu Đông Đông lải nhải với Phò mã gia cả buổi. Đoán chừng là nàng cố ý.
"Ai nói chị cố ý?" Niên Kiều mỉm cười. "Chị vẫn còn giận đó."
Niên Kiều vừa rồi như vậy, nói Niên Kiều không có kỹ thuật diễn, Đinh Tư Sổ cũng không tin.
"Không phải đã bảo em làm phụ nữ sao?" Thấy Đinh Tư Sổ hất mặt lên trời, Niên Kiều vuốt mái tóc dài của cô. "Mới không để ý đã hao tổn công phu ."
Vừa rồi thấy Đinh Tư Sổ khoe cơ bắp, Niên Kiều cũng thấy hết. Lúc ấy nàng chỉ cảm thấy buồn cười.
"Em quen rồi......"
Ngẫm lại cũng phải, lúc trước cừu con nhà nàng còn cùng người ta so hít xà đơn. "Có phải em cảm thấy chị quản em quá chặt hay không?"
"Hơi......" Bị Niên Kiều ôm, Đinh Tư Sổ hơi ngượng ngùng. "Có lẽ em sống độc thân đã quen."
"Cũng không phải không tốt, quản cũng khá tốt. Hút thuốc đúng là không tốt lắm......" Sợ Niên Kiều giận tiếp, Đinh Tư Sổ lại nói bổ sung. Cô biết rõ Niên Kiều chỉ đóng kịch, rõ ràng rất để ý. Đinh Tư Sổ để ý suy nghĩ của Niên Kiều. Niên Kiều thật không thích mùi khói thuốc. Lần này Đinh Tư Sổ hút thuốc, còn hút tới hai điếu, nên xác thật rất sảng khoái. Đinh Tư Sổ biết bản thân cô có rất nhiều tật xấu, không sao sánh bằng Hoa Đồng, còn không đủ nữ tính. Trong khi Niên Kiều là lesbian đường đường chính chính, cũng sẽ không thích điểm này ở cô. "Em không hút bao nhiêu. ......"
Giọng điệu Đinh Tư Sổ hơi yếu.
Niên Kiều còn chưa nói gì, Đinh Tư Sổ đã tự mình ngã, càng nói càng ủy khuất. "Em làm sao vậy?"
Không giống cừu con nha. Cừu con bình thường không phải đều không tim không phổi sao?
Cừu con " Be be " một tiếng, vùi vào cổ Niên Kiều. Niên Kiều xoa đầu cừu con, giọng điệu lập tức dịu đi không ít. "Chị nặng lời quá hả?"
"Chị không phải có ý đó." Niên Kiều dụ dỗ nói: "Sao chị lại trách em được."
"Hút thuốc quả thật không tốt, em hút ít một chút. Nếu thật sự nhịn không được, hút một ít cũng không sao." Niên Kiều nói.
"Sổ ca ca?" Niên Kiều dỗ cừu con một tiếng.
Thấy cảm xúc cừu con không đúng lắm, hình như không phải bởi vì chuyện hút thuốc. EQ của Niên Kiều vẫn cao hơn so với Đinh Tư Sổ. Đến bây giờ cô cũng không biết vì sao mình lại khó chịu. Niên Kiều nâng mặt cô lên, cô càng không vui, Niên Kiều càng vui vẻ. "Không sao đâu."
"Chị vui vẻ gì chứ?"
"Chị cũng không biết nữa." Niên Kiều hôn lên môi Đinh Tư Sổ. "Có thể là do thích em."
Không thể hiểu nổi. Đinh Tư Sổ vừa rồi còn có chút thụ, bây giờ không còn thụ nữa. Cô vốn dĩ chẳng có gì có thể so được với Hoa Đồng, vẫn như trước đây, nếu cô là Niên Kiều, cô cũng sẽ thích Hoa Đồng hơn. Hoa Đồng có nữ nhân vị như vậy cơ mà.
Cô cũng không còn không tim không phổi như trước đây nữa, giống như một hủ dấm chua đã lên men, mà thời gian lên men có hơi chậm. Nếu đổi lại là người khác thì đã sớm thụ, còn cô cho đến bây giờ mới chấp nhận bản thân mình thụ.
Nằm ở trên giường, cũng chỉ có thể làm thụ. Rốt cuộc là vì sao chứ? Niên Kiều cũng chưa từng nặng lời với cô. Chẳng lẽ thật bởi vì vấn đề giới tính? Hai ngày nay, cô cùng Niên Kiều