Lúc cô rời giường, Niên Kiều còn chưa tỉnh lại, bây giờ Niên Kiều không còn chạy quảng cáo nữa, vì nàng đã nhận đóng 《 nhân gian vô sự 》, và đã đi vào giai đoạn bắt đầu chuẩn bị quay. Đinh Tư Sổ thật cẩn thận, giống như đạo tặc, tay chân nhẹ nhàng lấy quần áo của mình. Lúc cô lấy quần áo, lại nhìn đến chiếc nhẫn phía dưới đống quần áo. Tai cô bỗng đỏ lên, còn chưa mặc quần áo xong, đã vội mang nhẫn vào. Cô vuốt ve trên mặt nhẫn, rồi nằm lại lên giường. Tư thế ngủ của Niên Kiều không tồi, trên mặt chỉ vươn vài sợi tóc mai. Đinh Tư Sổ khẽ vén tóc nàng ra sau vành tai, rồi nhẹ nhàng hôn lên gương mặt nàng.
"Em đã nấu bữa sáng, chị nhớ ăn."
Đinh Tư Sổ nhẹ nhàng chạm vào bờ môi Niên Kiều, tốc độ phi thường nhanh. Trộm hương thành công. Còn không phải là soái trộm Đinh Tư Sổ sao?
Tới cục cảnh sát, Đinh Tư Sổ gọi điện thoại cho Niên Kiều. Nàng cũng đã tỉnh, và đang trang điểm: "Chị phải ở lại đoàn làm phim, hai ngày tiếp theo sẽ không về nhà."
"Em biết rồi."
"Trong nhà không có ai, em có thể làm Đại vương."
"He he he."
"Vui quá nhỉ? Đừng tưởng rằng hai ngày này không ai quản em, đến giờ em phải tự mình về nhà." Niên Kiều dặn dò, "Cưng không được ở bên ngoài đi chơi khuya."
"Có người lạ tới bắt chuyện, cưng cũng đừng trả lời, mami rất nhanh sẽ trở về." Niên Kiều nói.
"......" Niên Kiều, chị lên cơn à?
"Há!" Nhìn thấy Đinh Tư Sổ, Triệu Minh Húc cũng rất ấu trĩ, từ phía sau hù một tiếng, dọa Đinh Tư Sổ, "Nói chuyện điện thoại với ai đấy?"
"Không......"
"Nha Sổ Sổ, quần lót của em lần trước còn để ở nhà chị đấy......" Triệu Minh Húc nghĩ rằng là bạn gái của Đinh Tư Sổ, mà quả là bạn gái của Đinh Tư Sổ thật. Triệu Minh Húc dựa vào điện thoại, giọng cũng không hề nhỏ.
"Chị làm gì vậy?" Niên Kiều còn không biết là Triệu Minh Húc à? Đinh Tư Sổ mới vừa nói xong, Niên Kiều đã kêu cô đưa điện thoại cho Triệu Minh Húc. Triệu Minh Húc cũng vui vẻ, cầm lấy di động hô lên: "Em dâu."
"Áh Niên tiểu thư...... Không phải...... Tôi nói bậy, nhà tôi nào có quần lót của Sổ Sổ......Chỉ nói giỡn thôi, chị đừng để ý, tôi thật không biết là chị......" Rõ ràng giọng Niên Kiều giọng nhu hòa, mà vẫn có thể khiến Triệu Minh Húc đổ mồ hôi hột. Mấy người phụ nữ này, sao y như nhau vậy? Ngô Vận đã vậy, mà Niên Kiều cũng thế. Sau khi cúp điện thoại, Triệu Minh Húc lên gối vào mông Đinh Tư Sổ: "Chơi chị mày à."
"Ai chơi chị? Không phải miệng rộng của chị hô hố à, nói quần lót của em ở nhà chị còn gì?"
"Không! Rõ ràng em chơi chị! Mới sáng sớm, gọi cho chủ cũ làm cái mẽo gì?" Triệu Minh Húc cũng không phát hiện ra, kỳ thật cũng phải, người bình thường rất khó tưởng tượng ra chuyện Đinh Tư Sổ yêu đương với Niên Kiều, huống chi là đầu đất Triệu Minh Húc.
"Không phải sáng sớm chị cũng gọi điện thoại cho Vận tỷ sao??"
"Có thể giống nhau sao? Chị mày với Vận tỷ là huynh đệ bái kết."
Ớ -- bị Triệu Minh Húc hình dung đến bốc toàn mùi gay.
"Thì em với Niên Kiều cũng là bạn tốt."
"Giỡn quài cha, người ta là đại minh tinh, có thể làm bạn tốt với cưng à?"
"Sao không thể? Vận tỷ quản lý một công ty lớn như vậy, là một tổng giám đốc giàu như vậy, không phải cũng cùng chị bái kết huynh đệ còn gì?"
"Thì nói em với Niên Kiều, mắc gì cứ lôi chị với Ngô Vận vào?" Triệu Minh Húc không cãi lại, thẹn quá hóa giận.
Đinh Tư Sổ le lưỡi, tranh thủ thời gian bỏ chạy. Ở đội hình cảnh công tác, không thể nói thật vui vẻ, rốt cuộc những gì phải đối mặt đều là án kiện hình sự, nói vui vẻ thì không tốt lắm, nhưng thật sự rất thú vị. Nếu không phải do Triệu Minh Húc nhắc nhở, Đinh Tư Sổ cũng không biết đã tới giờ tan tầm.
"Em vẫn thích hợp với những công tác kích thích khẩn trương." Triệu Minh Húc chụp lên đầu vai Đinh Tư Sổ.
Uống một ngụm nước, Triệu Minh Húc lại ngồi xuống bên cạnh Đinh Tư Sổ: "Nhìn ra cái gì sao?"
"Những vụ án hình sự này, cũng không giống như phim truyền hình."
"Đúng vậy, nếu thật cho chuyển thể thành phim, thì cũng không qua được bộ kiểm duyệt."
"Lão Triệu, chị đúng là học cái gì dùng cái ấy, trước đó ở bộ đội học điều tra, toàn bộ đều có thể phát huy tại đây."
"Đúng vậy." Triệu Minh Húc nói, "Cho nên lần này công tác, đầu chị luôn nghĩ đến em, em là một người đã từng chịu qua khảo nghiệm của hoàn cảnh phức tạp."
Dù sao Niên Kiều cũng không ở nhà, Đinh Tư Sổ ở cục cảnh sát đến đêm khuya. Về đến nhà đã hơn 9 giờ tối, Đinh Tư Sổ tùy tiện ăn mì gói. Bây giờ trên mạng có nhiều tin tức Niên Kiều vào đoàn làm phim, giới giải trí khá mê tín, ngày đầu bấm máy lúc nào cũng phải thắp hương bái Phật, gọi là khởi động máy đại cát. Ảnh chụp có nhiều người như vậy, nhưng Đinh Tư Sổ liếc mắt một cái đã thấy được Niên Kiều. Minh tinh thật đúng là khác người thường. Giữa một đám đông mà Niên Kiều còn có thể phát quang. Đinh Tư Sổ lướt bình luận trên mạng một chút, các bình luận hơi nghiêng về một phía. Không riêng gì fan, ngay cả người qua đường cũng trầm trồ khen ngợi. Nói Niên Kiều đã thật lâu không quay phim cổ trang. Thấy người khác khen Niên Kiều, Đinh Tư Sổ đương nhiên vui vẻ, nhưng cũng lại hơi lo lắng, sợ Niên Kiều tự kỷ tới chết. Niên Kiều vẫn luôn cảm thấy bản thân mình rất hoàn hảo, chớ đừng nói tới hiện tại. Một người tự luyến như nàng, chắc đã bay lên trời cao rồi.
"Chị à." Đinh Tư Sổ thăm hỏi một chút Niên Kiều đang bay trên trời.
"Về đến nhà rồi à?" Một hồi lâu sau, tiên nữ mới hạ phàm.
"Về rồi, đang ăn tối."
Lại cách một hồi lâu, tiên nữ tỉnh mộng: "Ăn