Lúc ra khỏi phòng họp, đội phó Trịnh kéo bả vai Đinh Tư Sổ qua: "Tiểu Đinh, em cũng đừng nóng giận, mọi người không có ý đó đâu."
"Anh tin em, em dù sao cũng là người do đội trưởng Triệu cực lực đề cử, anh tin đội trưởng Triệu sẽ không nhìn lầm." Đội phó Trịnh nói.
"Cứ điều tra đi." Đinh Tư Sổ nói, "Làm việc như vậy, mọi người cũng không yên tâm nói chuyện cơ mật với em."
"Xem em nói kìa." Đội phó Trịnh nói, "Đi làm việc đi."
Không nói tới chuyện hai ngày trước, chỉ cần nói tới tìm kiếm trước đó, Đinh Tư Sổ vẫn còn ôm hy vọng về Kim Tử. Nói không chừng Kim Tử là nội gián, nói không chừng Kim Tử có nỗi niềm khó nói. Dù sao cô cũng không tin, chiến hữu đã từng cùng nhau tác chiến lại biến thành thế này. Cô không biết cảnh sát làm là đúng hay sai, Niên Kiều đã không đáp ứng, còn gặp phải loại chuyện này. Đinh Tư Sổ bám lấy cánh tay, vuốt trán của mình.
"Chị không bị tạm thời cách chức đó chứ?" Lâm Kỳ đặt tay lên vai Đinh Tư Sổ, "Không có sự đồng ý của em, ai dám đình chức của chị?!"
"Tôi trong sạch, cứ để bọn họ điều tra đi, giả thật trước sau gì cũng phơi bày."
"Ừm." Lâm Kỳ tắt máy tính đi, "Đừng làm nữa, trở về nghỉ ngơi đi."
Trở lại biệt thự, Đinh Tư Sổ ngồi ở trên sô pha, hai tay đặt bên môi. Cô nhìn di động, nghĩ nghĩ một hồi thì cầm di động lên. Bây giờ cô đã là người bị tình nghi, còn liên hệ với Kim Tử, sẽ chỉ tăng thêm sự nghi ngờ của mọi người. Nhưng cô vẫn gọi Kim Tử, Kim Tử cũng không tiếp. Điện thoại liên tục đổ chuông, có lẽ Kim Tử cố ý không tiếp.
"Kim Tử, anh làm như vậy chị Diễm sẽ không thích."
"Anh không muốn chị ấy không vui mà đúng không?"
"Kim Tử, anh tự thú đi. Anh đầu thú với em, em cam đoan sẽ xin quan tòa giúp anh. Trước đó mưa bom bão đạn chúng ta đều có thể vượt qua, còn sợ ngồi tù sao? Sau khi ra tù, anh vẫn là hảo đại ca của em."
Không ai trả lời, đợi nửa ngày, Đinh Tư Sổ gọi điện thoại lần nữa. Cô lau lau môi, nghĩ xem nên khuyên bảo Kim Tử như thế nào. Bây giờ cô mạo hiểm không sợ bị cách chức thế này, cũng chỉ vì muốn khuyên Kim Tử quay đầu lại. Tổ của hai người đã chết nhiều huynh đệ tỷ muội như vậy, tất cả đều bởi vì vụ án này.
Tất cả bọn họ đều vĩnh viễn lưu lại Châu Phi, lưu lại nơi yêu cầu bọn họ phải bảo vệ. Còn anh và cô lại rất may mắn, có thể bình an trở về từ trên chiến trường, hai người họ được hưởng phúc ấm của những người đã ra đi, không phải để ở chỗ này trở thành tội phạm.
Vật chất tính là gì? Chết đi huynh đệ tỷ muội thì lại tính ra sao? Đinh Tư Sổ tin, Kim Tử chỉ do nhất thời đi lạc, cô có thể khuyên Kim Tử quay đầu lại. Còn chưa kịp chờ Kim Tử nghe điện thoại, Đinh Tư Sổ đã nhận được điện thoại từ cục cảnh sát.
=
"Video này là thật sao?"
Đinh Tư Sổ ngồi trong phòng hội nghị, nhìn video lay chuyển trên máy chiếu, rõ ràng là quay lén. Ở một tiệm ăn khuya, Đinh Tư Sổ cúi đầu ăn uống, Kim Tử từ túi da cá sấu lấy ra một tấm thẻ ngân hàng. Theo những hình ảnh trên video, Lâm Kỳ từ từ ngồi thẳng người dậy, chăm chú nhìn màn ảnh, trong video Đinh Tư Sổ đẩy thẻ ngân hàng trả lại, Lâm Kỳ thở dài nhẹ nhõm một hơi. Chỉ là không bao lâu, không biết Kim Tử đã nói gì, mà Đinh Tư Sổ lại nhận lấy tấm thẻ ngân hàng. Video chiếu đến đó thì bị ngắt, Lâm Kỳ thoáng nhíu mày. Video này hoàn toàn bất lợi cho Đinh Tư Sổ.
"Tôi nghĩ nên điều tra lại, do ai gởi video này tới cục." Lâm Kỳ nói.
"Cái quỷ gì vậy...... Không tra đương sự lại đi tra người tố giác ......" Các nhân viên cảnh sát nhỏ giọng lẩm bẩm.
"Có thật như vậy không? Đinh Tư Sổ đồng chí." Thượng cấp gõ lên bàn.
"Lãnh đạo, tôi có thể giải thích," Đinh Tư Sổ ngồi thẳng lên, "Chuyện này......"
"Nói như vậy, là thật sự?"
"Anh ta có cho tôi một tấm thẻ ngân hàng, nhưng không phải hối lộ, mà do trước kia xuất ngũ, tôi và một số chiến hữu đã cho vị chiến hữu này mượn một khoản tiền. Anh ấy nói chia hoa hồng cho tôi, tôi không nhận, nhưng tôi thật có giao tiền cho người nhà của các chiến hữu khác. Mọi người có thể đi điều tra."
"Cô có biết anh ta làm gì không? Nói như vậy, mấy người cũng có tham dự?"
"Không, anh ta nói mở một cửa hàng bán đồ second-hand, lúc ấy tôi cũng có hoài nghi, nhưng tôi tin tưởng cách làm người của anh ấy."
"Tin tưởng cách làm người của anh ta? Nhiều năm không gặp như vậy, tôi không rõ cảnh quan Đinh lấy tín nhiệm ở đâu ra?"
"Chúng tôi từng là chiến hữu." Chưa từng trải qua chiến trường, đương nhiên không hiểu được phần cảm tình này. Đinh Tư Sổ nắm chặt bút máy trong tay, vành mắt đỏ lên, hiện tại cô không thể giải thích. Bởi vì Kim Tử thật sự đã tham dự vào một vụ đại án. Kết quả của cuộc họp, cô bị cách chức tạm thời, với lý do có quan hệ đặt biệt với kẻ bị tình nghi, đơn vị quyết định giúp Đinh Tư Sổ tránh bị tình nghi.
=
"Sao còn ở nhà?" Lúc Niên Kiều trở về, đã nhìn thấy Đinh Tư Sổ ở nhà.
Nhìn đồng hồ, bây giờ là giờ hành chính, Đinh Tư Sổ thay ca nghỉ ngơi rồi?
Niên Kiều đẩy bả vai Đinh Tư Sổ một chút, cô liền cắm đầu vào lòng nàng. Một cỗ mùi rượu trùng thiên, Đinh Tư Sổ uống rượu? Cao hứng lăm sao? Uống thành như vậy. Trong lúc mơ mơ màng màng, Đinh Tư Sổ cảm thấy trên người có chút lạnh lẽo, quần áo bị người ta