Cố Minh gật đầu nói: "Thật ra tôi không quen người tên Ngụy Nam Diễm này, anh ta cũng không phải là cậu ấm ở thành phố Giang Lăng.
Anh ta là người ở vùng khác, ở đảo Hồng Kông tới, cũng được coi là mãnh long quá giang."
"Theo như tôi biết thì nhà anh ta ở Hồng Kông rất phát đạt, làm ngành vận tải biển, du lịch và ăn uống."
"Tôi từng nghe nói, gia đình của anh ta phát triển chuyện làm ăn tới Giang Lăng, từng xảy ra xung đột với ông Triệu.
Nhưng sau đó không biết nhà họ Ngụy làm gì đó mà ông Triệu cũng không tiếp tục nhắm vào bọn họ, nếu anh muốn tìm anh ta để gây chuyện thì tôi khuyên anh tốt nhất nên cẩn thận một chút."
Cố Minh nói xong, Tiêu Sách gật đầu hỏi lại: "Tôi chính là muốn biết, tôi phải đi đâu thì có thể gặp được anh ta?"
Cố Minh nghiêm túc thoáng nhìn qua Tiêu Sách, nói: "Muốn tìm được anh ta cũng không khó, công ty của nhà anh ta là tập đoàn Hải Thần, ngụ ở gần cảng Thành Bắc."
"Nhưng mà Ngụy Nam Diễm cũng là một cậu chủ vô dụng, mặc dù anh ta phụ trách chuyện làm ăn ở thành phố Giang Lăng nhưng về cơ bản cũng không tới công ty, mà là đi khắp nơi tán gái, ăn chơi."
"Nơi anh ta ở là chung cư Cẩm Long, chính là khu chung cư dành cho đời thứ hai nổi tiếng ở thành phố Giang Lăng.
Có rất nhiều câu chủ đời thứ hai
thành phố Giang Lăng này đều ở tại đó, nếu như anh tới khu chung cư đó ngồi chờ ở bên ngoài thì không khó gặp được anh ta."
"Cám ơn nhiều."
Tiêu Sách liếc nhìn Phương Bác, nói: "Tiểu Bác, cậu còn phải tới bệnh viện kiểm tra, khỏi đi theo tôi nữa.
Một mình tôi tới chung cư Cẩm Long trừng mắt với Ngụy Nam Diễm là được rồi.".
"Anh Sách, em không sao đâu, em đi cùng với anh nha?" Phương Bác chau mày nói.
Tiêu Sách lắc đầu: "Không cần, tôi cũng không biết khi nào thì có thể chờ được anh ta, cậu đi cùng tôi cũng không có ý nghĩa gì đâu, chúng ta về rồi sẽ liên lạc sau."
Nói xong, Tiêu Sách và Cố Minh gật gật đầu, xoay