Editor: Diệp Hạ (wpad: dphh___)
Trình Mộc Quân là một cây trúc thần, vì độ tình kiếp nên tiến vào Hệ thống độ kiếp làm lốp xe dự phòng. Nhưng hắn không có tâm, làm lốp xe dự phòng cũng rất tùy ý, vào thế giới nào hỏng thế giới đó.
Tổ kế hoạch tức giận. Trình Mộc Quân bị ném vào thế giới trừng phạt làm chó liếm ba năm mới khôi phục ký ức, nếu muốn rời đi nhất định phải trở về sửa chữa những thế giới đã hỏng.
Trình Mộc Quân chỉ đành trở về cái hố to mình đã đào. Vai chính đã ở dưới đáy hố, ngày đêm mài đao soàn soạt chờ đợi hắn trở về.
Đã trở lại thì đừng hòng chạy.
***
Thế giới một: Thế thân xuyên thư OOC rồi
Trình Mộc Quân là một thế thân, là người mà tổng tài đại nhân tạm chấp nhận. Thế thân có một bí mật, cậu ta là người xuyên thư, trước khi xuyên thư có một người bạn trai đã chết, mang gương mặt rất giống tổng tài.
Tổng tài nói: Lúc cậu cười không giống cậu ấy.
Thế là Trình Mộc Quân không cười. Hắn cũng cảm thấy, trừ khuôn mặt ra, tổng tài không giống bạn trai chút nào. Nhưng mà không sao, hắn có thể từ từ thay đổi tổng tài theo ý muốn của mình, hoàn hảo.
Có một ngày, bạch nguyệt quang của tổng tài trở lại, bí mật Trình Mộc Quân coi tổng tài là thế thân bị bại lộ, lúc trốn chạy gặp tai nạn máy bay, thế giới hỏng.
Vì thế hắn bị bắt trở về giải quyết hậu quả.
***
Thế giới hai: Sư tôn ốm yếu OOC rồi
Trình Mộc Quân tu đạo vô tình, hắn vì đạo thể trời sinh mà mổ ngực của đệ tử thân truyền, sau đó đọa ma trước mặt mọi người.
Thế lực ma giới lớn mạnh, chính đạo hết hơi hết sức, hắn một người một kiếm đồ sát ma giới, cuối cùng lấy thân tuẫn đạo.
Bắt đầu từ ngày đó, đệ tử thân truyền của hắn bắt đầu tu đạo vô tình, tu thành Kiếm Tôn.
Kiếm Tôn: Ta không hận hắn, cũng không yêu hắn, chỉ là không muốn gặp lại hắn.
Trình Mộc Quân: Ngươi là nam chủ hậu cung rộng lớn, sao có thể tu đạo vô tình chứ? Không muốn gặp ta cũng không sao, ta đổi thân xác khác trở về giải quyết hậu quả.
***
Thế giới ba: Bạn trai cũ ngại bần yêu tiền OOC rồi
Trình Mộc Quân là nguyên nhân mà đại lão trong ngọt sủng văn trở nên tối tăm tàn tật, lúc đại lão hết sức chật vật thì vứt bỏ y, lại trở về khi đại