Editor: Diệp Hạ
"Alo? Xin chào?"
Sau khi cuộc gọi được kết nối, Trình Mộc Quân vào thẳng vấn đề, tỏ rõ thân phận.
"Tôi là Trình Mộc Quân."
Dường như người bên kia hơi hoảng, cậu che điện thoại lại, sau khi đi đến một nơi yên tĩnh hơn, lúc này thanh âm của Vệ Dịch Thần mới vang lên.
"Trình tiên sinh, bây, bây giờ tôi rất hạnh phúc, chuyện trước kia coi như chưa từng xảy ra có được không?" Cậu ngừng một chút rồi tiếp tục: "Tôi không muốn ai biết được đoạn quá khứ này."
1
Hai mắt Trình Mộc Quân tối sầm, tự nhiên muốn kéo người bên kia đầu dây qua, mở đầu cậu ta ra xem bên trong chứa cái gì.
"Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi gọi cho cậu để nói chuyện tuyên truyền bộ phim."
Vệ Dịch Thần: "A, vậy à, xin lỗi, tôi thật sự không đi tuyên truyền được."
Trình Mộc Quân cố gắng bình tĩnh, lấy sự kiên nhẫn lúc đối mặt với Nguyễn Miên ra dùng: "Tôi không có ý gì khác, chỉ là việc tuyên truyền có ảnh hưởng rất lớn, cậu là vai phụ quan trọng, nếu lúc tuyên truyền không xuất hiện sẽ bị người khác đặt điều."
2
"Nhưng mà, nhưng mà tôi có thai."
Trình Mộc Quân khó thở, tự nói với bản thân, ai lúc làm việc cũng có vài lần đụng phải mấy khách hàng ngu ngốc mà, bình tĩnh bình tĩnh.
"Chuyện này tôi đã nghe phó đạo diễn nói, bây giờ cũng chỉ mới hơn một tháng, không ảnh hưởng đến công việc."
Trình Mộc Quân nói rất khách quan, chẳng nữ diên viên nào để cái thai một tháng ảnh hưởng đến công việc cả. Hắn đã từng gặp một nữ diễn viên vô cùng chăm chỉ, lúc mang thai tới tháng thứ bảy, tám còn đóng phim mà.
Vệ Dịch Thần bên kia hơi chần chờ: "Tôi rất quý trọng đứa bé này, không muốn làm việc quá mệt nhọc, chồng tôi nói tốt nhất là ở trong nhà giữ thai..."
Khi nghe thấy hai chữ "chồng tôi", Trình Mộc Quân xem như biết 10% tiến độ kia từ đâu mà ra.
Cốt truyện bay quá nhanh, không chỉ hỏa táng tràng mà cả cốt truyện Vệ Dịch Thần gả vào hào môn cũng phi nhanh như gió.
Trình Mộc Quân: "Cậu... kết hôn?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ừm, sau khi tôi phát hiện mình mang thai thì đã đi đăng kí kết hôn, còn về nghi thức... chồng tôi nói đợi sinh con xong rồi bổ sung sau."
Quả nhiên là vai chính có khác, gia đình Chu Triều Huy liên tiếp 3 thế hệ đều là con một, mấy năm nay gã lại như thế, hiển nhiên gặp được Vệ Dịch Thần tựa như đạt được chí bảo.
Nhưng mà...
Trình Mộc Quân nhíu mày, hỏi: "Có người nhốt cậu lại, ép cậu ở nhà dưỡng thai?"
Vệ Dịch Thần hơi kích động: "Không có không có, anh ấy rất tốt, cái gì cũng nghe tôi, trước giờ chưa có ai đối xử tốt với tôi như vậy, là tôi tự quyết định."
Trình Mộc Quân đang định nói gì đó, rồi lại bị ngắt ngang.
"Trình tiên sinh, tôi thật sự hối hận vì chuyện trước kia, bây giờ tôi rất quý trọng cuộc sống hiện tại..."
"Im! Mẹ nó ông đang nói chuyện công việc với cậu, ngậm cái miệng lại, đừng có lải nhải suốt, tôi không có hứng thú với mấy chuyện tình cảm của cậu!"
6
Trình Mộc Quân không thể nhịn được nữa, đánh mất cả phong độ, tức giận mắng ra tiếng. Đang nói chuyện công việc lại đi nói đông nói tây, hắn thật sự chịu không nổi.
Vệ Dịch Thần an tĩnh lại.
Trình Mộc Quân nhéo sống mũi: "Công tác tuyên truyền, nếu cậu không phối hợp thì xem như vi phạm hợp đồng, phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng."
"Tôi, tôi không quan tâm, tiền thôi mà, không quan trọng bằng con tôi..."
5
"Với lại, nếu truyền thông hỏi lý do cậu vắng mặt, bên tôi sẽ nói là cậu không khỏe phải nghỉ ngơi, còn những chuyện khác thì cậu tự lo liệu đi."
Nói xong, Trình Mộc Quân dứt khoát ngắt điện thoại, hắn lo nếu nghe tiếp nữa, hắn thật sự sẽ xé nát thế giới bệnh hoạn này mất.
Xong việc, Trình Mộc Quân gọi điện thoại ra ngoài, thông báo với đội ngũ pháp lý chuẩn bị truy cứu trách nhiệm của Vệ Dịch Thần.
Cùng lúc đó cũng tìm bộ phận quan hệ công chúng, bắt đầu chuẩn bị làm việc.
Làm xong tất cả, Trình Mộc Quân mới nổi giận đùng đùng đi về nhà.
Trên đường về nhà, hệ thống thấy hắn đã bình tĩnh lại mới dám nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Trúc Tử ơi, cậu có phát hiện không, hình như cậu càng ngày càng đắm chìm vào thế giới này rồi."
Lúc này Trình Mộc Quân đang ngẩn ngơ nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, nghĩ nếu mà về nhà gặp được Hàn Sơ Húc, hắn chắc chắn sẽ phỉ nhổ chuyện vớ vẩn này một phen.
Hắn sửng sốt một chút, nhưng không trả lời, chỉ trợn trắng mắt: "Cậu ta đâu có mang thai con của tôi, lại càng không phải con của đoàn phim, dựa vào cái gì mà tất cả công việc đều phải nhường đường vì cậu ta mang thai, có bệnh."
Nói xong, Trình Mộc Quân lại đổi ý, nói với tài xế: "Phiền chú chạy đến chỗ chú Hàn."
Mặc dù quan hệ của hai người đã có thay đổi, nhưng Trình Mộc Quân cũng không định sửa lại xưng hô, nói thật, cái xưng hô này ở thời điểm nào đó rất tình thú.
3
Quả nhiên, thời gian này Hàn Sơ Húc vẫn đang tăng ca.
Lần này Trình Mộc Quân tới, lễ tân không hỏi câu nào, trực tiếp đưa hắn tới thang máy chuyên dụng, quẹt thẻ giúp hắn.
Trình Mộc Quân đi lên trên như đi vào chỗ không người, chỉ là khi đứng trước văn phòng, có thư ký đứng dậy nói:
"Trình tiên sinh, Hàn tổng đang họp, ngài muốn uống gì không?"
Trình Mộc Quân cười: "Trà là được."
Nói xong, hắn mở cửa đi vào.
Vừa mở cửa đã được chào đón bằng hàng ngàn ánh đèn rực rỡ phía sau cửa kính, tựa như một thiên hà nhân tạo.
Trình Mộc Quân đi qua, dựa vào bàn làm việc, ngẩn ngơ nhìn phong cảnh bên ngoài.
Sau một lúc lâu, cánh cửa phía sau hắn mở ra, nhiệt độ cơ thể ấm áp dán sát lại.
Giọng Hàn Sơ Húc vang lên: "Làm sao vậy? Tâm trạng không tốt?"
Trình Mộc Quân thở dài, "Kế hoạch công việc bị người khác quấy rầy, phiền lòng."
"Em đang nói đến... chuyện Vệ Dịch Thần mang thai?"
Trình Mộc Quân kinh ngạc, hắn đứng thẳng người, nhìn gương mặt thản nhiên của Hàn Sơ Húc: "Sao chú biết?"
Hàn Sơ Húc cười: "Em quên rồi à, trợ lý bên cạnh Chu Triều Huy là người của tôi. Bây giờ Tiểu Lâm... chuyên trách chăm sóc Vệ Dịch Thần."
Được rồi, xem ra Hàn Sơ Húc còn biết tin này sớm hơn hắn, bảo sao lại bình tĩnh như vậy.
Trình Mộc Quân lại hỏi: "Chú, không cảm thấy việc này rất quái sao?"
"Đúng là rất quái, nhưng Vệ Dịch Thần vốn đã kỳ lạ rồi, chúng ta đều đã chứng kiến thể chất đặc biệt của cậu ta, nghĩ như vậy thì có vẻ chuyện mang thai cũng không lạ lắm."
Hàn Sơ Húc tạm dừng một chút, "Tôi chỉ cần bảo đảm nhân tố kỳ quái này cách xa em là được rồi."
Trình Mộc Quân đang ngập lửa giận lập tức được làm lạnh, hắn cũng không nói chuyện tuyên truyền, mà nâng tay ôm cổ Hàn Sơ Húc, hôn lên.
Sau một lúc lâu, hắn lại thấp giọng nói: "Chú Hàn, chú có biết... văn phòng play không?"
5
Đáp án của đối phương là bỗng nhiên siết chặt tay và hơi thở trở nên nặng nề.
Một phút sau, điện thoại của thư ký bên ngoài vang lên.
Hàn Sơ Húc nói: "Thư ký Lý, hôm nay mọi người có thể tan làm."
Thư ký Lý ngạc nhiên, sau khi ngắt điện thoại lập tức thông báo với ban thư ký tin tức tốt này.
"A, chị Lý, em nghe bộ phận tài chính nói hôm nay rất có khả năng phải tăng ca mà, sao có thể tan làm trước chứ?"
Thư ký Lý nhìn hướng văn phòng, cười: "Chắc là phải cảm ơn Trình tiên sinh mới đến rồi."
Ừm.
Toàn thể nhân viên ban thư ký chân thành hy vọng Trình tiên sinh có thể tới thường xuyên hơn.
***
Công tác tuyên truyền cho bộ phim khá thuận lợi.
Trình Mộc Quân không giữ lại chút tình cảm nào, công bố chứng cứ ngay khi tài khoản tiếp thị bắt đầu hoạt động.
Vệ Dịch Thần tự vi phạm hợp đồng, cũng là chính cậu ta không muốn phối hợp làm công tác tuyên truyền, hơn nữa đã chi trả phí vi phạm hợp đồng. Từng điều, từng chứng cứ đều bày ra, không có bất luận nơi nào có thể nghi ngờ.
Nhưng chuyện Vệ Dịch Thần vi phạm hợp đồng không tham gia tuyên truyền mới bình ổn không bao lâu, fanclub của cậu ta