Cố Họa Y nghe vậy thì nhất thời trợn mắt, hời hợt đáp: “Không ai trêu chọc em cả.”
“Vậy sao em lại có tâm sự, em cứ nói cho anh biết, để anh giải quyết giúp em.” Lý Phàm cười nói.
Cố Họa Y im lặng, nếu cô nói ra, chẳng phải sẽ thể hiện rõ ý đồ à?
Lý Phàm mỉm cười hỏi tiếp: “Em đã nghe chuyện ở Thiên Hải Chi Lữ chưa?”
Cố Họa Y gật đầu.
Lý Phàm cười hỏi: “Hay là chúng ta cũng tổ chức ở Thiên Hải Chi Lữ đi?”
“Tất nhiên là… hay là thôi đi, không cần phải làm thế đâu.” Cố Họa Y ngẫm nghĩ, dáng vẻ hơi lo được lo mất.
Lý Phàm gãi đầu, anh cũng không hiểu rõ Cố Họa Y đang nghĩ gì.
Mà trước đó, anh đã đi tìm Trần Hiểu Đồng.
Trần Hiểu Đồng thấy Lý Phàm tìm mình thì sửng sốt, không hiểu rõ anh đang có ý gì.
“Anh tìm em có chuyện gì không?” Trần Hiểu Đồng tò mò hỏi.
Giờ Lý Phàm mới nói suy nghĩ của mình ra, mục đích của anh rất đơn giản, đó là muốn nhờ Trần Hiểu Đồng giúp anh một chuyện.
Trần Hiểu Đồng nghe xong thì vỗ ngực đảm bảo ngay: “Chuyện này cứ giao cho em, em bảo đảm sẽ không xảy ra vấn đề gì.”
Lý Phàm cười đáp: “Vậy thì tốt.”
Lý Phàm rất yên tâm về năng lực làm việc của Trần Hiểu Đồng, chí ít cô sẽ không gây ra rắc rối gì.
“Anh có việc nên phải ra ngoài một chuyến.” Lý Phàm cười nói.
Cố Họa Y nói: “Vậy anh về sớm nhé!”
Lý Phàm vừa ra ngoài chưa được bao lâu, thì Trần Hiểu Đồng nhận được điện thoại, giờ cô mới tiến hành theo kế hoạch.
“Chị Cố, chúng ta ra ngoài chơi đi.” Trần Hiểu Đồng kéo tay Cố Họa Y, bắt đầu mời mọc.
Cố Họa Y cũng muốn thả lỏng bản thân một chút, nên không từ chối.
Cố Họa Y rất bất ngờ khi