Màn đêm dày đặc bao trùm lấy mảnh đất, mặt trăng sáng rỡ và ngôi sao đều ẩn mình ở đằng sau đám mây đen, khiến cho bầu trời càng thêm tối đen.
Cậu ba Lâm nằm trêи ghế nằm, ngửa đầu nhìn bầu trời đen, cảm thấy tâm trạng của mình lúc này cũng y hệt như bầu trời đen tối kia vậy.
Chú Bào nằm ở trêи chiếc giường bằng phẳng cách cậu ba Lâm không xa, thỉnh thoảng than thở hai tiếng, tức giận cho vận khí của mình thật không tốt, vậy mà lại đụng phải đối thủ biến thái như Lý Phàm.
Cậu ba Lâm lấy điện thoại ra xem, nhìn thấy tin nhắn mà điện thoại mới nhận được, mi tâm khẽ nhíu lại.
“Long Đào muốn đến gặp tôi, lúc này bổn thiếu sao có thể gặp được ai nữa, bộ dạng nhếch nhách như vậy, căn bản không thích hợp gặp bất kỳ ai.”
Chú Bào nghiêng đầu nhìn cậu ba Lâm, thấp giọng nói: “Cậu ba Lâm thật sự không gặp sao? Tôi cảm thấy không gặp thì cũng không hay, dù sao chuyện ở đêm tiệc đó đã bị nhiều người nhìn thấy như vậy, che giấu là chắc chắn không che được rồi.”
“Vậy ông có ý gì? Bây giờ mất mặt như vậy làm sao gặp ai nữa, tôi cảm thấy căn bản chả còn mặt mũi gặp ai nữa rồi.”
Hai tay cậu ba Lâm ôm lấy mặt, cảm thấy mặt mũi mình đã gần mất đi hết rồi.
“Thanh thế thì vẫn phải làm cho tròn, dù sao cũng phải báo thù Lý Phàm, đúng lúc để cho người khác nhìn thấy, đây cũng coi như là giết gà doạ khỉ.” Chú Bào kiến nghị.
Bây giờ chú Bào coi như là đã bị trói chung với cậu ba Lâm rồi, có thể nói là hai người vinh nhục cùng hưởng, cho nên chú Bào tích cực vạch ra kế hoạch cho cậu ba Lâm.
Nếu như có thể giúp cậu ba Lâm thượng vị thì sau này chú Bào cũng coi như là công thần, thân phận địa vị đều sẽ được nâng cao một bậc.
Cậu ba Lâm do dự một hồi, cảm thấy chú Bào nói cũng có chút đạo lý.
“Vậy thì gặp Long Đào sao? Hay là đợi đến khi Tiền Sáng Mắt đến rồi hẵng gặp Long Đào đi, nếu không thì bên cạnh toàn là mấy tên phế vật thiếu tay cụt chân, trông chả khí thế gì nữa.”
Một đám thủ hạ đều bị bó bột cánh tay, lúc này nghe thấy lời nói của cậu ba Lâm, trong lòng liền hiện lên vô số câu Mother fucker, hận không thể nguyền rủa Lý Phàm chết được.
Chú Bào thì vô cùng tán đồng mà gật đầu, lúc này sự an toàn mới là hàng đầu, có Tiền Sáng Mắt thì sự an toàn của cậu ba Lâm cũng sẽ được bảo đảm ở mức độ tốt nhất.
Nếu không thì chú Bào và mấy tên thương tật kia căn bản không bảo vệ được cho sự an toàn của cậu ba Lâm.
“Nên đợi Tiền Sáng Mắt đến rồi hẵng gặp Long Đào, có Tiền Sáng Mắt ở bên cạnh bảo vệ thì không cần lo lắng xảy ra chuyện gì nữa.”
“Vậy tôi sẽ kêu người trả lời cho Long Đào, bảo hắn đợi thông báo của tôi là được.”
Cậu ba Lâm bảo thủ hạ trả lời tin tức cho Long Đào, sau đó nghiêng đầu nhìn sang chú Bào nói: “Ông thúc giục Tiền Sáng Mắt, bổn thiếu trả giá nhiều như vậy rồi, coi coi ông ta có thể tăng tốc thêm một chút không.”
“Cậu ta đã đi gấp ngay trong đêm rồi, cậu ba đừng sốt ruột, để tôi giục cậu ta.”
Chú Bào lấy điện thoại ra liên lạc, thúc giục Tiền Sáng Mắt mau mau tới đây.
…..
Long Đào nhìn thấy tin nhắn mới ở trêи điện thoại, khuôn mặt khổ sở mà nói: “Đại ca, bên cậu ba Lâm không có cho thời gian chính xác, chỉ nói là tối nay đợi tin tức của anh ta, sẽ thông báo cho tôi biết thời gian gặp mặt bất kỳ lúc nào.”
Nhìn thấy tin nhắn trêи điện thoại, trong lòng Long Đào tràn ngập sự khổ sở, cảm thấy như có một con dao đang treo lơ lửng trêи đầu mình, bất kỳ lúc nào đều có thể rơi xuống đầu.
Lý Phàm nhìn điện thoại di động của Long Đào một cái, nhắm mắt lại mà nói: “Tên này cũng thật cẩn thận, vậy thì cứ đợi đi.”
“Hay là chúng ta thuê phòng trước đi, anh cũng có thể nghỉ ngơi đàng hoàng, nghỉ ngơi ở trong xe thật sự không thoải mái.”
Long Đào nịnh hót mà nói.
Lý Phàm lắc đầu, hoàn toàn không quan tâm mà nói: “Không cần, chợp mắt ở trêи xe một lát là được rồi.”
Long Đào cũng không dám nói gì nữa, lẳng lặng cất điện thoại vào,