“Có thể đổi nhà, sao lại không thể đổi được chứ.”
Lý Phàm mỉm cười.
Vương Cẩn Mai tức đến mặt run run, bực bội chỉ thẳng vào mũi Lý Phàm quát: “Đổi nhà cái con khỉ! Cậu có tiền đổi nhà cho chúng tôi sao? Cậu biết giá nhà bây giờ đắt đến cỡ nào không!”
“Nhà trong những khu vực tốt đều có giá hơn sáu trăm triệu, những khu vực cao cấp hơn phải chín trăm triệu đến một tỷ hai, cậu có suy nghĩ đến vấn đề ăn học sau này của Xuyến Xuyến hay không, cái tên vô dụng này, cậu vừa phải thôi!”
Lý Phàm mỉm cười nói: “Mẹ, con đã suy nghĩ về vấn đề nhà ở rồi, sau này chắc chắn sẽ cho Xuyến Xuyến điều kiện học tập tốt nhất, nhất định phải là biệt thự cao cấp trêи ba mươi tỷ, hôm nay con và Họa Y sẽ sang đó xem nhà.”
“Cậu? Còn bày đặt biệt thự trêи ba mươi tỷ? Cậu lừa gạt ai đấy, cũng chỉ có Họa Y ngu ngốc nhà tôi mới bị cậu lừa xoay vòng vòng, miệng cậu biết phun ra vàng sao, còn bày đặt biệt thư trêи ba mươi tỷ, cậu cứ mua cho Họa Y một căn nhà có giá mười mấy tỷ trước đi rồi nói tiếp!”
Vương Cẩn Mai nói xong còn chưa hết giận, huých mạnh về phía Cố Thiệu Huy: “Thiệu Huy! Ông còn không mau dạy dỗ tên Lý Phàm này đi, ông coi bây giờ nó thành dạng người gì rồi!”
“Thành dạng người gì chứ? Không phải Lý Phàm đã có lòng muốn mua một căn nhà sao, bà cứ cho nó chút thời gian, để nó phấn đấu”
Cố Thiệu Huy nhìn Lý Phàm, lạnh nhạt nói: “Nói xem, cậu cần bao nhiêu năm để thực hiện mục tiêu mua biệt thự ba mươi tỷ hả? Hai mươi năm được không?”
“Không cần hai mươi năm, ba, mẹ, con đã mua nhà rồi, ngày mai con dẫn hai người đi xem được không.”
Lý Phàm mỉm cười nói.
Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai kinh ngạc nhìn nhau, cảm thấy hôm nay đầu óc của Lý Phàm không được bình thường lắm, dám ăn nói ngông cuồng là đã mua nhà.
Mấy người thanh niên thời nay vì muốn mua nhà cũng phải móc sạch ví tiền của tất cả thành viên trong nhà.
Lý Phàm là một tên vô dụng ăn không ngồi rồi, sao có thể mua được nhà rồi chứ?
“Hừ! Cậu mua được căn nhà gì chứ, đừng nói là mua một căn chung cư nhỏ ba mươi mét vuông để lừa gạt bọn tôi đó nha.”
Vương Cẩn Mai lạnh lùng nói, hoàn toàn không tin lời Lý Phàm.
“Mẹ, Lý Phàm thật sự đã mua nhà rồi, còn mua biệt thự ở Hán Thành, chắc chắn mẹ sẽ không nghĩ ra được là nhà ở đâu đâu.”
Cố Họa Y giúp đỡ Lý Phàm tăng thêm chút bí mật.
Vương Cẩn Mai nghi ngờ nhìn Cố Họa Y, bước đến bên cạnh Cố Họa Y, sờ trán cô khẽ nói: “Con đâu có bị sốt, sao lại ăn nói bậy bạ như vậy chứ.”
“Dì ơi, anh Lý Phàm và chị Họa Y không có nói sảng đâu, hôm nay anh Lý Phàm thật sự mua một căn biệt thự, căn biệt thự đẹp lắm.”
Trần Hiểu Đồng nói với vẻ mặt hơi khoa trương.
“Biệt thự? Rất đẹp?”
Vương Cẩn Mai xoa trán, không biết nên nói gì mới tốt, thật sự là vì ba người này giả vờ quá giống.
Cố Thiệu Huy xụ mặt nói: “Rốt cuộc là như thế nào, mấy đứa nói lại cẩn thận cho ba nghe xem.”
Cố Thiệu Huy càng nghe lại càng thấy không đúng, đến lúc này cũng hơi tin rằng Lý Phàm đã mua nhà, nhưng những gì con gái và Trần Hiểu Đồng nói hoàn toàn không phù hợp với Lý Phàm, Lý Phàm là một thằng con rể ăn không uống không, đào đâu ra tiền mua biệt thự chứ!
Vương Cẩn Mai ngồi bên cạnh Cố Thiệu Huy, cũng bày ra tư thế muốn tra hỏi rõ ràng: “Ngồi xuống hết đi, rốt cuộc là như thế nào, mấy đứa nói rõ ràng tỉ mỉ ra.”
Cố Họa Y kéo Lý Phàmp ngồi xuống, sau đó nhẹ nhàng nói: “Lý Phàm, anh giải thích cho mẹ nghe đi.”
Lý Phàm cười ngu, chậm rãi nói: “Mẹ vợ, con có một đệ tử tên là Khang Văn Hân, là cậu cả của