Cố Thiệu Phong thật sự ghen tị đỏ hết cả mắt, nếu như có thể có được một căn biệt thự với giá vốn, giữ nó hai năm rồi lại bán, cứ dựa theo xu hướng tăng lên của bất động sản, chỉ cần bán đi là có thể có được một khoản tiền dưỡng già rồi.
Lý Phàm mỉm cười lắc đầu: “Chú ba, tôi thật sự không có mặt mũi lớn như vậy đâu, tôi có thể mua với giá vốn đó là cậu cả nhà họ Khang làm phí bái sư, nếu như chú muốn mua thì cùng lắm cũng chỉ có thể giảm cho chú 20% mà thôi.”
Giảm 20% đối với người mua nhà mà nói đã là một chiếc khấu hơn bình thường, cho dù có tìm quan hệ có mặt mũi đi nữa, giá phòng có thể giảm 10% xem như là ép trâu lắm rồi.
Đối với một căn biệt thự có giá trị như thế, giảm giá 10% là một cái giá không ít rồi chứ đừng nói chi là giảm tới 20%.
Trong nháy mắt sắc mặt của Cố Thiệu Phong xụ xuống, giảm 20% hoàn toàn không phù hợp với tâm lý mong muốn của ông ta.
“Cái này, cái này hơi ít, nói như thế nào cũng phải giảm giá 50% có đúng không, nếu không thì nó cũng chẳng làm rạng rỡ mặt của cậu cả nhà họ Khang, càng không làm rạng rỡ mặt của sư phụ cậu cả nhà họ Khang là cậu đây.”
Cố Thiệu Phong bài vẽ một trận, muốn để Lý Phàm cố gắng thêm một chút, cho mình có chút lợi ích.
Người có được lợi ích làm sao có thể so với Cố Thiệu Dũng cái gì cũng không có.
“Tôi cũng không dám đảm bảo đâu, có hay không thì phải nói với cậu cả nhà họ Khang, có điều là biệt thự giảm giá 50% tôi thấy là không có chuyện đó đâu, nhà họ Khang vừa mới khai phá khu chung cư ở Hán Thành, bán lại cho chú ba một căn biệt thự chắc cũng có khả năng.”
Cũng không phải là không thể cho Cố Thiệu Phong lợi ích, chỉ là Lý Phàm cảm thấy không thể cho ông ta quá nhiều lợi ích, có một câu nói là nếu như khi họ gặp khó khăn, ta giúp đỡ một chút thôi thì họ sẽ cảm kϊƈɦ, nhưng nếu giúp quá nhiều họ sẽ sinh ra ỷ lại, một khi ngưng giúp sẽ chuyển sang oán giận mình.
Cho Cố Thiệu Phong quá nhiều lợi ích, khó tránh khỏi để ông ta cảm thấy tất cả lợi ích đều là thứ mà ông ta nên có, phải treo ông ta lên rồi không ngừng đánh mới có thể để cho ông ta biết rõ vị trí của mình.
Cố Thiệu Phong ai oán thở dài, nhưng mà suy nghĩ lại thì dù sau cũng có còn hơn không, mua một căn phòng ở với giá 50%, kiếm được vài chục tỷ cũng là chuyện dễ dàng.
“Vậy được rồi, cậu giúp một tay đi, nếu như có biệt thự thì không thể tốt hơn rồi, chuyện này hoàn thành, tôi sẽ cho cậu một cái bao lì xì lớn.”
“Haha, làm gì cần có bao lì xì chứ, chú ba, chú đang xem thường tôi đó.”
Lý Phàm thản nhiên nói.
Cố Thiệu Phong xấu hổ cười hai tiếng, suy nghĩ ý tứ trong lời nói của Lý Phàm, cảm thấy Lý Phàm giống như là đang cảnh cáo mình cái gì đó.
“Khụ khụ.”
Ông cụ Cố ho khan hai tiếng: “Lý Phàm à, sao cháu lại trở thành sư phụ của cậu cả nhà họ Khang vậy, cháu dạy cậu ra cái gì?”
“Cậu cả nhà họ Khang thích đua xe, trình độ đua xe của tôi coi như cũng được, cho nên cậu ta liền bái tôi làm thầy, học tập kỹ thuật đua xe từ tôi.”
Ông cụ Cố ngây ngốc một chút, trong lòng có vô số con ngựa đang phi nước đại chạy ra.
Con mẹ nó chứ, cái này là có chuyện gì xảy ra?
Kỹ thuật đua xe của Lý Phàm tốt bao nhiêu, cậu cả nhà họ Khang nếu như thật sự muốn chơi xe, cao thủ đua xe như thế nào mà không mời làm sư phụ được cơ chứ, tại sao lại bái Lý Phàm làm sư phụ làm chi.
Không phải là ông cụ Cố nghĩ mãi không hiểu, mà là chuyện này thật sự đã phá vỡ tam quan của người ta.
Cố Thiệu Phong cũng không nghĩ ra, thấy như thế nào cũng cảm thấy Lý Phàm cùng với kỹ thuật lái xe không thể đặt cùng một chỗ.
“Haha, có bản lĩnh, Lý Phàm, cháu thực sự có bản lĩnh, trước đó mọi người đều đã nhìn sai hết rồi, không phát hiện ra chỗ xuất chúng của cháu, cháu cũng không sớm nói cho mọi người biết đi.”
Cố Thiệu Phong kiên trì vỗ ʍôиɠ nhựa, cái chuyện chiếm tiện nghi mua được căn biệt thự còn cần có Lý Phàm hỗ trợ.
Lý Phàm và ông cụ Cố, Cố Thiệu Phong nói chuyện phiếm hai câu, sau đó nói lời tạm biệt với hai người bọn họ, cùng nhau rời đi với Cố Thiệu Huy.
Sau khi Lý Phàm và Cố Thiệu