“Thượng sư đâu có dễ mời như vậy, cho dù là bỏ tiền cũng chưa chắc có thể mời được Thượng sư.”
Trình Tư Vũ đương nhiên cũng muốn mời Thượng sư tới, nhưng Thượng sư là đại pháp sư của Trát Luân Tự, sẽ không dễ dàng rời khỏi Trát Luân Tự.
Lần gần nhất Thượng sư rời khỏi Trát Luân Tự, là lần năm tông luận kinh vào mười năm trước, không phải là hoạt động luận kinh quan trọng, Thượng sư cơ bản sẽ không rời khỏi Trát Luân Tự một bước.
“Vượng Cát đều bị đánh thành dáng vẻ đó rồi, Thượng sư tóm lại phải ra mặt vì đệ tử của mình chứ, em thấy trong tiểu thuyết võ hiệp, những cao thủ đó đều là rất bao che con cháu đệ tử.”
Cô trợ lý xinh đẹp ở một bên quạt gió châm lửa.
Cô trợ lý xinh đẹp là hận chết Lý Phàm, hận Lý Phàm không thể bị Thượng sư đánh chết ngay, nếu không trong lòng cứ cảm thấy hoảng sợ ấm ức.
Trong lòng Trình Tư Vũ càng uất ức, quỳ xuống xin lỗi Lý Phàm, đã khiến anh ta cảm thấy nhục nhã vô cùng.
“Nói cũng phải, tóm lại phải liên hệ với Thượng sư thử, nếu như Thượng sư có thể tới, tự nhiên là tốt nhất, nếu như Thượng sư không tới cũng có thể phái thêm một số cao thủ tới, tóm lại thù này tôi là nhất định phải báo!”
“Gia nói đúng, thù này nhất định phải báo, Lý Phàm đó thật sự quá ngang ngược rồi, không thể để anh ta ngông cuồng như vậy nữa, bắt buộc phải để anh ta biết sự lợi hại của gia.”
Trình Tư Vũ nheo mắt, trầm giọng nói: “Thông báo cho ba người sư đệ của Vượng Cát tới bệnh viện, lát nữa quay tình trạng của Vượng Cát thành video gửi cho Thượng sư.”
“Được.”
Cô trợ lý xinh đẹp lắc cái eo rắn nước đi ra ngoài chuẩn bị, xe cấp cứu cũng đã tới, nhân viên y tế mỗi người một tay khiêng Vượng Cát đi ra.
Xe cấp cứu chạy tới bệnh viện, Trình Tư Vũ dẫn theo thư ký và ba người sư đệ của Vượng Cát tới bệnh viện.
Trêи xe, Trát Thố có quan hệ tốt với Vượng Cát đã trợn mắt gằn lên: “Ông chủ Trình! Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sư huynh của tôi sao lại bị thương?”
Trát Thố biết rõ bản lĩnh của Vượng Cát, đó là người đàn ông tới súng cũng khó gây hại được, sao có thể bị người ta đánh tới mức nằm viện chứ!
Trong ánh mắt của Trình Tư Vũ vụt qua một tia bất mãn, nhưng cuối cùng vẫn nín nhịn sự bất mãn trong lòng, khẽ mỉm cười rồi nói: “Vượng Cát là đụng phải cao thủ, đương nhiên cũng có trách nhiệm của tôi, tôi sẽ không đùn đẩy trách nhiệm, sẽ bất chấp mọi giá để cứu chữa Vượng Cát.”
“Vị cao thủ nào? Là ai làm sư huynh tôi bị thương? Tôi đi tìm anh ta báo thù!”
Trát Thố kϊƈɦ động gằn lên.
“Trát Thố, đừng xúc động, anh lợi hại hơn sư huynh của anh sao? Vượng Cát bị thương đã khiến tôi rất buồn rồi, anh còn bị thương nữa, vậy tôi làm sao ăn nói với Thượng sư.”
Khi Trình Tư Vũ nói mắt khẽ đảo, cảm thấy dường như có thể lợi dụng Trát Thố, nếu như ba người Trát Thố lại bị Lý Phàm đánh bị thương hoặc đánh chết, sợ là Thượng sư sẽ nổi giận lôi đình.
Nếu như Thượng sư nổi giận lôi đình rồi, vậy nói không chừng sẽ đích thân tới đối phó Lý Phàm!
“Không giúp Vượng Cát sư huynh báo thù, chúng tôi mới không có mặt mũi trở về gặp Thượng sư! Hai người nói có phải không!”
Trát Thố nhìn sang hai người sư đệ kia, ra hiệu hai người sư đệ kia bày tỏ thái độ.
Hai người sư đệ kia cùng gật đầu, trêи mặt xuất hiện thần sắc cùng chung mối thù.
“Trát Thố nói không sai, chúng tôi nên báo thù cho Vượng Cát sư huynh! Vẫn mong ông chủ Trình nói ra là ai, chúng tôi bây giờ đi tìm anh ta báo thù cho sư huynh!”
Trình Tư Vũ thấy vậy cố ý trưng ra thần sắc khó xử: “Các anh nếu như cũng bị thương thì phải làm sao? Tôi thật sự không dễ ăn nói với Thượng sư.”
“Chúng tôi bị làm sao không phải là chuyện anh phải suy nghĩ, vẫn mong ông chủ Trình mau chóng nói ra là ai!”
Trát Thố kϊƈɦ động tới mức đều muốn túm cổ áo của Trình Tư Vũ rồi.
Ở trong mắt Trát Thố bọn họ, không có đánh giá quá cao thân phận của Trình Tư Vũ,