“Chân tướng sự thật chẳng phải đã rõ ràng trước mặt anh rồi sao? Anh không tin một câu nói của tôi có thể đẩy anh đến bước đường cùng, cho nên tôi bèn để anh xem thử năng lực của tôi đấy, anh chỉ cần biết tôi có năng lực có thể giẫm đạp sự kiêu ngạo của anh xuống đất là được rồi.”
Lý Phàm ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
Thấy vẻ mặt kiêu ngạo của Lý Phàm, mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo.
Thật sự đúng như Lý Phàm nói, chuyện đã rõ ràng như thế rồi, Lý Phàm chỉ là gọi một cuộc điện thoại, chỉ thế mà thôi.
Nhưng một cuộc điện thoại đã đủ khiến Long Ba hối hận cả đời.
Nếu thời gian có thể quay lại, khi nãy chắc chắn Long Ba sẽ không kiêu ngạo như thế.
Tiếc là thời gian không thể đảo ngược được nữa, Long Ba ngay cả chỗ để mua thuốc hối hận cũng không có, chỉ có thể nhịn đau chịu được hiện thực.
“Anh Ba, trông tên này không đơn giản đâu, chúng ta có cần…”
Bên cạnh có người muốn khuyên Long Ba tạm thời nhượng bộ trước, nhưng còn chưa nói hết lời đã bị Long Ba liếc.
“Hừ! Vua cũng thua thằng liều, ông đây thà làm ngọc vỡ không làm ngói lạnh! Bị đội xe đuổi thì đuổi thôi, giấy phép FIA Super* không còn cũng chẳng sao! Nhưng ông đây nuốt không trôi cục tức này!”
*Giấy phép FIA Super: Bằng lái xe cho tay đua tham gia thi đấu.
Long Ba nghiến răng vặn vai, đẩy hai người đang giữ lấy vai mình ra, trợn tròn mắt, phẫn nộ nhìn Lý Phàm.
“Lý Phàm, anh có dám nhận lời khiêu chiến của tôi không!”
“Ha ha, tôi biết ngay anh vẫn chưa chịu thua mà, muốn đua xe đúng không? Được thôi.”
Lý Phàm đồng ý rất trực tiếp.
“Được! Xem như anh to gan, chúng ta đua trêи đường lớn của dãy Lạc Nhạn Lĩnh này luôn, dãy Lạc Nhạn Lĩnh dài hai mươi hai kilomet, có bốn mươi bảy khúc cua, xem ai chạy xong trước!”
Long Ba cực kỳ khí thế nói, anh ta im lặng một lát rồi nói tiếp: “Nếu tôi thắng, anh phải bồi thường toàn bộ tổn thất của tôi, không phải anh giỏi lắm sao? Sau khi tôi thắng anh phải để tôi quay lại đội xe McLaren, có được giấy phép lái xe FIA Super một lần nữa!”
“Thôi anh đừng nằm mơ nữa, tôi xin cho giấc mơ của anh một like, nhưng nếu anh không thắng được tôi thì sao, nói xem anh thua rồi thì thế nào.”
Lý Phàm nhìn Long Ba bằng ánh mắt xem thường, hoàn toàn không coi Long Ba ra gì.
Khang Văn Hân nhìn dáng vẻ hiên ngang của Lý Phàm lúc này, không nhịn được cho anh một like.
“Sư phụ, sư phụ ngầu quá! Sư phụ, anh giữ tư thế này đừng nhúc nhích, để tôi chụp cho anh một bức ảnh, sau này nó sẽ là ảnh nền điện thoại của tôi!”
Sau khi nói xong, Khang Văn Hân bèn quỳ một chân xuống đất, nâng điện thoại chụp lại dáng vẻ của Lý Phàm lúc này.
Lý Phàm dở khóc dở cười nói: “Cậu nhanh đi, tôi không hay chụp ảnh, sau này nếu còn chuyện như vậy thì cậu cứ chụp bừa đi có được không?”
Khang Văn Hân chụp tách tách hai tấm hình, sau đó đứng lên nói: “Tôi cũng đâu biết sư phụ có thể đột nhiên trở nên oai phong như thế, thật sự quá oai phong!”
Nhìn dáng vẻ không biết xấu hổ nịnh nọt Lý Phàm của Khang Văn Hân, mấy cậu chủ nhà giàu xung quanh không nhịn được che mặt.
Thật là quá cay mắt, không nhìn nổi nữa rồi!
Ban đầu nịnh hót anh Ba như thế… Nhưng bây giờ anh Ba đã bị người trước mắt chà đạp đến không còn kiêu ngạo được nữa rồi.
Nghĩ đến đây, mấy cậu chủ nhà giàu đều cảm thấy hơi rối rắm.
Chuyện này sao có thể trở thành thế này chứ?
Mọi chuyện đều vượt khỏi dự đoán của mọi người, hoàn toàn không theo kịch bản!
Long Ba vô cùng tức giận, tức đến mức ba hồn bảy vía đều suýt xuất ra khỏi người.
“Các người đủ chưa! Trận đấu này tôi chắc chắn sẽ không thua đâu, nếu thua, tôi