Đám đông vây quanh Lý Phàm, Khang Văn Hân, Trần Hiểu Đồng đều thốt ra những lời nịnh nọt không cần mất tiền.
Những cậu chủ con nhà giàu có này đã quen với việc nịnh nọt kẻ bề trêи đè bẹp người thấp kém, so sánh một chút là có thể nhìn ra kĩ năng lái xe của Lý Phàm giỏi hơn Long Ba nhiều.
Cộng với chuyện anh đã đập tan mọi giấc mơ của Long Ba chỉ bằng một cuộc điện thoại, bối cảnh và thế lực lớn mạnh được thể hiện ra càng khiến cho mấy cậu công tử nhà giàu này nhìn nhận rõ thực tế, ai nấy bỏ rơi Long Ba qua một bên và đứng về phía Lý Phàm và Khang Văn Hân.
Có tiếng động cơ gầm rú vang lên, Long Ba điều khiển chiếc siêu xe lao tới với tốc độ cao.
Mọi người đều lần lượt rời khỏi đường đua, cùng nhau đứng nhìn chiếc siêu xe dừng lại.
Chiếc xe dừng lại bên cạnh chiếc Mercedes-Benz, Long Ba không bước xuống xe ngay mà ngồi sững sờ nhìn chiếc Mercedes[1]Benz.
Là chiếc Mercedes này đã thắng mình!
Đây rốt cuộc là loại Mercedes gì?
Nó đã được sửa sang ra hình thù gì?
Sử dụng động cơ nào?
Trong đầu Long Ba xuất hiện vô số luồng suy nghĩ, muốn tìm ra đáp án cho câu hỏi tại sao mình lại thất bại.
Thất bại không có gì đáng sợ, điều đáng sợ là không biết lý do vì sao, Long Ba quyết định phải tìm cho ra câu trả lời, biết sai mà nhận, sau đó tìm cơ hội lấy lại thể diện của mình.
Sau khi cắn mạnh răng hàm, Long Ba cởi dây an toàn, đẩy cửa bước xuống xe.
Sải bước tới trước chiếc Mercedes-Benz, Long Ba đập mạnh vào mui xe, vẻ mặt giận dữ không phục và hét lên: “Mở mui ra cho tôi! Tôi muốn xem anh đã sửa lại ra sao!”
“Sư phụ của tôi chưa từng sửa lại chiếc xe này, đây là một chiếc Mercedes-Benz S600 nhập khẩu nguyên chiếc. Thua thì chịu thừa nhận đi, đừng cố tìm cái cơ để bao biện cho sự thất bại của mình nữa.”
Khang Văn Hân hai tay ôm trước ngực, rung đùi nói vô cùng đắc ý.
Nhìn thấy bộ dạng tiểu nhân dương dương tự đắc của Khang Văn Hân, Long Ba tức đến nỗi sắp phun ra máu rồi.
Nếu không phải vì muốn tìm ra nguyên nhân thật sự của thất bại lần này, anh ta hận không thể lao vào đánh Khang Văn Hân một trận.
“Bớt nói nhảm lại đi! Mau mở mui xe ra!”
Long Ba tức giận gầm lên.
“Hét gì mà hét, anh đã quên mất vụ cá cược lúc nãy với sư phụ của tôi rồi sao? Bây giờ đã thua có phải nên nhận làm con chó sai vặt cho anh ấy hay không?”
Ánh mắt của tất cả những người đang có mặt ở đó đều đổ dồn về phía Long Ba.
Vừa rồi đúng là anh ta đã lấy chuyện làm con chó sai vặt ra để đánh cược, lúc này nghĩ đến việc Long Ba phải chịu hậu quả cho lời hứa của mình, mấy cậu chủ con nhà giàu đều hít một hơi thật sâu.
Cho dù Long Ba có thực hiện lời hứa của mình hay không thì lần đặt cược này cũng gây tổn hại rất lớn đến thanh danh của anh ta, sau này mỗi khi người trong giới nhắc đến e rằng cũng sẽ coi Long Ba như một trò cười.
Mặt mũi Long Ba tức thì đỏ bừng cả lên, hai mắt đỏ ngầu, cả người thất thần hoảng hốt.
Con chó sai vặt!
Nếu thua thì sẽ phải trở thành con chó sai vặt của Lý Phàm đấy!
Chẳng lẽ sau này Long Ba tôi sẽ phải làm một con chó sai vặt ư?
Đường đường là cậu chủ của nhà họ Long!
Ông nội của tôi lại có thân phận bí ẩn hơn nữa, chính là Đại Long Vương!
Thân là cháu trai của Đại Long Vương Long Môn, lại phải làm chó sai vặt cho tên Lý Phàm này, không cam lòng!
Tuyệt đối không cam lòng!
Không thể làm tay sai của anh ta được!
Nhất định phải tìm lại thể diện đã mất!
Long Ba hằn học nói: “Tôi muốn biết vì sao mình lại thua, tôi thực hiện lời hứa làm tay sai vặt cho anh ta thì phải xem xem chiếc xe này được sửa sang lại như thế nào!”
“Ha ha, đến bây giờ anh vẫn tưởng rằng sư phụ của tôi lái chiếc xe đã qua sửa sang á, xem ra phải để cho thấy quan tài mới đổ lệ.”
Khang Văn Hân nhìn Lý Phàm cười nói: “Sư phụ, phải để cho tên tay sai này tâm phục khẩu phục mới được, anh nói đúng không.”
Lý Phàm đưa chìa khóa xe cho Khang Văn Hân, anh ta ấn vào