Lý Phàm lộ ra vẻ thất vọng, anh vốn tưởng rằng nếu như tìm được trường học của Trương Tiểu Hồng thì có thể tìm được một chút tin tức, nhưng không ngờ lại như vậy, đi về tay không.
Nhìn thấy anh như vậy, dáng vẻ tuyệt vọng và phiền muộn, trong lòng cậu ta không khỏi nổi lên một chút tò mò hỏi: “Lý Phàm, anh tìm Trương Tiểu Hồng có chuyện quan trọng gì sao?”
“Ồ, đúng vậy, chuyện lớn liên quan đến tính mạng, không tiện nói với cậu được.” Lý Phàm thở dài khẽ nói.
Đã đến bước này, khi gặp áp lực vô cùng lớn, con người ta sẽ tâm sự với người lạ để giải tỏa áp lực của mình.
Cao Ninh là người xa lạ đối với Lý Phàm, anh chỉ nói vài câu đơn giản, không nói quá nhiều, bởi vì anh không ngu ngốc đến mức nói cho một người xa lạ biết tất cả bí mật của bản thân.
Dù sao thì bản tính con người cũng chịu không nổi thử thách.
Anh phiền lòng nói xong những lời này, muốn tạm biệt Cao Ninh rồi rời đi, dù sao thì ở đây cũng không có thông tin hữu ích gì.
Đơn giản chỉ là trút bỏ áp lực, đối với Lý Phàm mà nói, cũng không mất gì, tay không mà về thôi.
“Nếu đã như vậy thì tôi cũng hiểu rồi. Chuyện hôm nay làm phiền cậu rồi, nhưng cũng nhờ cậu giúp một việc. Nếu Trương Tiểu Hồng có liên lạc với cậu, thì cậu gọi cho tôi. Chuyện này thật sự liên quan đến tính mạng, không phải lừa cậu đâu. “
“Tất nhiên, nếu cô ấy liên lạc với tôi thì tôi sẽ gọi cho anh.”
Lý Phàm lấy từ trong túi ra một tờ giấy trắng và bút, viết số điện thoại di động của mình, đưa cho Cao Ninh, trong lòng Cao Ninh khẽ động, ma xui quỷ khiến nhận lấy, ánh mắt khẽ lóe lên, cậu ta rối rắm hỏi: “Lý Phàm … Anh nói thật không? Thật sự liên quan đến tính mạng sao?”
Nhìn thấy cậu ta đang rối rắm chuyện này, Lý Phàm cười vui vẻ, nghĩ rằng cậu sinh viên đại học tên Cao Ninh này hỏi như vậy là vì tò mò và lương thiện mà thôi, anh cũng không quan tâm lắm.
Lý Phàm gật đầu nói: “Đúng vậy, cậu không cần áp lực thế đâu, cứ để thuận theo tự nhiên đi. Đương nhiên, nếu cậu giúp tôi lần này, cậu có nguyện vọng gì, nếu như tôi có thể làm được thì sẽ giúp cho cậu… “
Câu nói cuối cùng, anh chỉ nói suông, trêи thực tế, trong lòng anh nghĩ, khả năng Cao Ninh có được địa chỉ của Trương Tiểu Hồng gần như bằng không.
“Được, cứ như vậy đi, tôi không quấy rầy cậu nữa, cậu về lớp đi, tôi về trước đây, hẹn gặp lại sau.” Lý Phàm nói xong chuẩn bị rời đi.
Cùng lúc đó, Cao Ninh đã có quyết định trong lòng, cậu ta cắn răng, cầm chặt tờ giấy có ghi số điện thoại của Lý Phàm, nói: “Này, Lý Phàm, chờ một chút…”
Lý Phàm dừng lại, hoài nghi nhìn cậu ta: “Có chuyện gì vậy?”
Cao Ninh nhìn chằm chằm Lý Phàm một lúc, một lúc lâu sau mới đi tới, chậm rãi nói: “Tuy rằng tôi không biết Trương Tiểu Hồng ở đâu, nhưng tôi biết một người, cô ấy chắc chắn biết chuyện của Trương Tiểu Hồng!”
“Ừ?”
Lý Phàm nghe xong, đôi mắt hơi u ám của anh đột nhiên sáng lên, anh gần như chạy về phía Cao Ninh, kϊƈɦ động nhìn cậu ta, không tự giác nắm chặt hai tay của cậu ta, giống như không quan tâm đến việc trước đó Cao Ninh đã che giấu sự thật.
Dù thế nào đi nữa, người ta giúp đỡ mình là tình cảm, còn không giúp cũng là điều hợp lý thôi.
Dù sao thì bỗng có một người xuất hiện trước mặt cậu ta để tìm tung tích của bạn cậu ta, thì cho dù là Lý Phàm cũng sẽ không dễ dàng nói cho người đó biết sự thật, phải không?
“Cảm ơn cậu, Cao Ninh!”
Lý Phàm