“ Cô Vương thật xin lỗi tôi vừa mới nhận được cuộc gọi của Lục Tổng anh ấy bảo đêm này sẽ không về khách sạn làm phiền cô đến đây một chuyến rồi” người đàn ông ấy náy nhìn cô
“ không sao dù sao anh ta cũng sẽ quay về thôi tôi ngồi đây đợi anh ấy các anh đi làm việc đi đừng để ý đến tôi”
“ Vậy chúng tôi không làm phiền cô nữa xin phép” người đàn ông lịch sự chào tạm biệt cô
“ Tôi không tin là Tử Hàn anh dám cho tôi leo cây một lần nữa”
Cô ngồi nghịch điện thoại cả buổi điện thoại đang cầm trên tay rung lên
“ Alo Tiểu Mạn”
“ Cậu đang ở đâu đấy”
“ Tớ đang ở khách sạn”
Tiểu Mạn vừa nghe cô trả lời liền hốt hoảng “ khách sạn? Bây giờ gần 11h rồi mà cậu lại đến khách sạn một mình”
“ Cậu đừng có suy nghĩ bậy bạ tớ không phải dạng người mà cậu nghĩ đâu tớ chỉ đang đợi khách hàng thôi”
“ Khách hàng mà đợi trong khách sạn à lại hẹn lúc đêm khuya cậu mau thành thật trả lời tớ mau lên cậu làm gì ở đó”
Cô bất lực với Tiểu Mạn mở miệng giải thích lần nữa “ Tớ chỉ đi gặp khách hàng không có vấn đề khác có được chưa?” Cô vừa nói xong cổng chính của khách sạn bị một tên ăn mặc từ trên xuống dưới toàn mau đen bước vào , cô nhận ra được hắn liền nói với Tiểu Mạn “ không nói chuyện với cậu nữa tớ cúp máy đây”
Hắn đi đến cửa thang máy liền bị cô chạy tới chắn ngang mặt Hắn , lúc nay sắc mặt hắn lập tức tối sầm lại ”Lại là cô?”
“ Thật ngại quá Lục Tổng đêm khuya rồi tôi lại đến phiền anh, anh có thể nghe tôi nói một chút không”
“ Không lẽ cô là người đại diện cho công ty bố tôi?”
Cô không trả lời chỉ gật đầu một cái hắn thấy vậy liền cười “ Ha! Đúng là oan gia mà cô chưa phá xe tôi đủ sao bây giờ lại muốn phá giấc ngủ của tôi à, mau tránh ra đi tôi buồn ngủ lắm rồi” hắn đẩy cô sang một bên rồi bước vào thang máy lúc này cô chẳng cần sỉ diện được nữa đành phải bước vào theo hắn
Hắn nhìn cô khó hiểu “ Cô tính đi theo tôi lên trển à”
“ Nếu anh không thấy phiền thì tôi vô cùng sẵn lòng đi cùng anh”
“ Cô! Được là cô nói đấy nhé ” Hắn nhấn nút thang máy lên tầng 5
Bầu không khí trở nên im lặng đúng lúc cửa thang vừa máy mở hắn nhanh chân bước ra đi đến phòng của mình hắn vừa đi vừa nhìn sau lưng quan sát sắc mặt của cô.
Tới cửa hắn quẹt thẻ để mở cửa , trước khi vào hắn nhìn cô một cái
“ Cô vào thiệt đấy à?”
Cô gật đầu xem như trả lời hắn
“ Cô có phải con gái không vậy? Một thân một mình vào phòng của con trai cô không ngại à” Hắn vừa đi vào phòng cô liền đi theo hắn
“ Tôi không ngại anh ngại à”
“ Tôi không ngại nếu cô đã đến đây chi bằng chúng ta…” Hắn nhìn cô
“ Thưa Lục Tổng tôi đích thân đến tận đây là để nói với anh sáng