Cô vừa vào phòng họp nhìn thấy vẻ mặt hắn không được tốt lắm, Ngãi Giai cũng đoán chắc là do dụ hồi nãy đã khiến hắn không được thoải mái nhưng cô cũng mặc kệ cô chỉ cần tập trung vào công việc của mình
“ Hôm qua Đồng Niên đã gửi cho mọi người về những tài liệu về ngày mai mọi người đã đọc qua chưa”
Ai này đều gật đầu chỉ có mỗi Lục Tử Hàn hắn vẫn ngồi mặt lạnh ở đấy
“ Tốt! Vậy tôi không cần nói nhiều nữa mọi người cứ theo kế hoạch ban đầu mà làm, ngày mai hay giữ tinh thần tỉnh táo mà đám phán tôi không muốn bất kì chuyện gì xảy ra một lần nữa mọi người nghe rõ rồi chứ”
“ Rõ rồi” mọi người đồng thanh trả lời
Đột nhiên điện thoại của hắn vang lên mọi ánh nhìn ở trong phòng đều đổ dồn vào hắn đặc biệt là cô.
Bàn tay nhanh nhẹn lập tức nghe máy, người bên kia nghe được giọng hắn liền gấp gáp trả lời
“ Tử Hàn cậu mau đến chỗ tôi Tịnh Y em ấy ngất xỉu rồi”
Hắn nghe tin liền đứng bật dậy không nói lời nào lật đật cầm áo khoác chạy thẳng ra ngoài.
Ngãi Giai nhìn theo hắn trong lòng lại có thứ gì đó khiến cô không được thoải mái
Tại bệnh viện
Hắn từ cửa bệnh viện hối hả chạy vào “ Em ấy sao rồi”
“ Chỉ là uống nhằm phải thuốc gì đó nên là ngất xỉu thôi, nghỉ ngơi một là không sao”
“ Nhằm thuốc?Thuốc gì vậy?”
“ Thành phần trong thuốc có chứa loại độc khi uống phải sẽ bị ngất nặng hơn sẽ tử vong” cậu ta đưa lọ thuốc cho anh
Hắn nhìn người phụ nữ ở trên giường sắc mặt trắng bệch, hắn khẽ nhíu mày Tịnh Y mà hắn quen làm sao có thể tự tiện uống nhằm thuốc được kia chứ chắc chắn là có vấn đề
“ Cậu đã điều tra ra ai đã đưa em ấy loại thuốc này không” hắn mân mê lọ thuốc đang cầm trên tay
“ Tôi có hỏi người giúp việc, cô ta bảo Thiếu gia nhờ cô ta đưa lọ vitamin này cho em ấy vì biết rằng loại này có chứa thành phần giúp làm đẹp da”
“ Ngu ngốc” hắn nghĩ ra được gì đó miệng liền mắng bàn tay đưa vào túi quần lấy điện thoại ra gọi ai đó
“ Cho người bắt Chu Khắc Thiên lại cho tôi”
“ Chu Khắc Thiên chẳng phải anh trai của em ấy sao? Cậu muốn làm gì anh ta” Giai Nghiên khó hiểu nhìn hắn
“ Bắt người để hỏi rõ” hắn nhàng nhạt đi đến ghế sofa
“ chắc gì cậu hỏi anh ta đã khai”
“ Không khai thì đánh tới khi nào khai ra thì thôi” hắn cười như không cười nhìn cậu bạn đang đứng đấy
“ Tôi đi đây cậu ở lại đây chăm sóc em ấy đi” hắn đứng dậy chỉnh lại trang phục gọn gàng tiện thể quay