Sắc mặt Lý Tuệ Tuệ không tốt lắm, bĩu môi nhìn Lý Hiên Hiên nói: “Vì muốn tốt cho em, chị nhắc nhở em một câu thế này, em cũng đừng đắc ý quá, ba tuy rằng đã nói sẽ tận lực thúc đẩy em cùng anh Huyên Thành nhưng mà khả năng thành công rất nhỏ, em cũng biết rõ tính cách và năng lực của anh Huyên Thành rồi.”
“Dù cho có 1% khả năng thành công, em cũng muốn thử qua, phải thử thì mới có thể biết kết quả, không dám thử thì vĩnh viễn không có khả năng thành công.” Lý Hiên Hiên nhìn nàng nói: “Hơn nữa dù em không thể thành công, cũng tuyệt đối không thể để người kia thật sự cùng anh Huyên Thành ở bên nhau, chuyện này mặc kệ thế nào cũng phải ngăn cản.
Chị, lần này chị cũng phải giúp em mới được, bằng không đối với hai chúng ta đều không có chỗ tốt.”
“Biết biết, chị đâu nói là sẽ không giúp em.” Lý Tuệ Tuệ nói.
“Nếu em thật sự có thể cùng anh Huyên Thành kết hôn, em cả đời sẽ nhớ rõ công lao của chị, vĩnh viễn đều đối tốt với chị.” Lý Hiên Hiên ôm lấy nàng cười nói.
“Em tốt nhất là nhớ kỹ lời em nói.” Lý Tuệ Tuệ đột nhiên nhớ tới chuyện vừa rồi ở bàn ăn, đối với hắn nói: “Đúng rồi, còn có Khâu Hàn kia, nhìn qua thì anh Huyên Thành đối với cậu ta rất không tồi, không chỉ cùng cậu ta ăn cơm, cư nhiên còn gắp đồ ăn cho cậu ta, người này không thể không đề phòng, chúng ta ngày mai đi tìm Dật Cẩm, hỏi tình huống hiện giờ một chút, biết người biết ta thì trăm trận trăm thắng.”
“Đương nhiên rồi, mai chúng ta đi.” Lý Hiên Hiên gật đầu.
Hai người lại hàn huyên vài câu sau đó Lý Tuệ Tuệ liền về phòng của mình nghỉ ngơi đi.
Kỳ thật Lý Hiên Hiên cùng Lý Tuệ Tuệ biết Khâu Hàn là ai, bởi vì bọn họ là bạn của Lâm Dật Cẩm, hơn nữa quan hệ rất tốt, khi bọn họ ở nước ngoài học tập, đã nghe Lâm Dật Cẩm nhắc qua Khâu Hàn, trước khi về nước, cũng đã nghe Lâm Dật Cẩm nói về việc Khâu Hàn làm trợ lý cho Diệp Huyên Thành.
Ba ngày sau, Diệp Huyên Thành chuẩn bị xuất ngoại, buổi sáng sau khi rời giường, Khâu Hàn đứng ở trước mặt y, mang cà vạt cho y, hiện tại đối với những việc này cậu đã rất quen thuộc.
“ Lần này chú Tư xuất ngoại, muốn đi mấy ngày vậy?.” Khâu Hàn hỏi.
“Nhanh nhất cũng mười ngày, thời gian cụ thể chưa xác định.” Diệp Huyên Thành nhìn mặt Khâu Hàn mặt nói.
“Lần ủ rượu gần đây nhất, hương vị đã rất giống rồi, chờ khi chú Tư về nước, hẳn là có thể thành công, chú Tư có thể chờ mong một chút.” Khâu Hàn đối với Diệp Huyên Thành mỉm cười nói.
Đeo cà vạt cho Diệp Huyên Thành xong, Khâu Hàn muốn buông tay ra, Diệp Huyên Thành lại đột nhiên cầm tay cậu.
Khâu Hàn sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên Thành, ánh mắt hai người đối diện nhau, không khí có chút ái muội, tựa hồ có thứ gì đó, đang ẩn ẩn dao động.
Khâu Hàn thấy mặt Diệp Huyên Thành chậm rãi tới gần, cho rằng y muốn hôn mình, ai ngờ Diệp Huyên Thành lại lướt qua mặt cậu, ở bên tai cậu nói: “Trong khoảng thời gian này chú không ở trong nước, cháu có thể nghỉ ngơi, đi ra ngoài chơi hoặc là đi du lịch, không cần đi làm ở công ty.”
Khâu Hàn chưa kịp phản ứng lại, cũng không biết vì sao khi nghe những lời này ở bên tai mình, cậu lại cảm giác có chút thân mật.
“Cháu…… Nội dung công việc của cháu vốn dĩ không nhiều, nếu thời gian dài không đến công ty, như vậy không tốt lắm đâu.” Khâu Hàn nói: “Chú cứ yên tâm, nên nghỉ ngơi thì cháu nhất định sẽ nghỉ ngơi.”
Diệp Huyên Thành buông lỏng tay Khâu Hàn ra, lại nhìn cậu một cái sau, mới xoay người đi ra ngoài.
Khâu Hàn đưa Diệp Huyên Thành ra cửa sau đó cũng ngồi xe đến công ty.
Khâu Hàn ngồi xuống bàn làm việc, mở máy tính ra bắt đầu làm việc, ghi chép tài kiệu xong, cậu đem những người được đặc biệt