Lý Hiên Hiên lại sửng sốt một chút, trong mắt hiện lên biểu tình ghen ghét, còn Lý Tuệ Tuệ rất không vui trừng mắt nhìn Tôn Thần Thần một cái.
Ngay lúc tất cả bọn họ đều cho rằng người mà Diệp Huyên Thành hướng đến là Tôn Thần Thần, thậm chí chính Tôn Thần Thần cũng cho là như vậy, nhưng Diệp Huyên Thành chỉ đi ngang qua Tôn Thần Thần, đi đến phía sau Tôn Thần Thần, nhìn đến Khâu Hàn đang toàn thân ướt nhẹp.
“Sao cháu lại ướt thế này?” Diệp Huyên Thành nhíu mày hỏi.
“Cháu, cháu…….” Khâu Hàn chân tay có chút luống cuống giải thích nói: “Lắc tay của Lý tiểu thư bị rớt, cháu liền…….”
Khâu Hàn nói còn chưa nói xong, Diệp Huyên Thành đã cởi áo khoác khoác lên trên người cậu, sau đó nắm một tay cậu kéo đi.
“Chú Tư!” Khâu Hàn bị hoảng sợ, hoảng loạn nói: “Chú Tư, cháu tự mình đi.”
Diệp Huyên Thành không để ý đến lời cậu nói, trực tiếp kéo người biến mất ở trong tầm mắt mọi người.
Tôn Thần Thần khó có thể tin sững sờ tại chỗ, vì che giấu sự hoảng loạn trong lòng cùng tránh né ánh mắt của những người khác, hắn liền bước nhanh rời đi.
Lý Hiên Hiên cùng Lý Tuệ Tuệ đều nhìn thấy được sự khiếp sợ trong mắt đối phương.
Trên đường Diệp Huyên Thành trở về Diệp gia, quản gia đã nhận được tin tức, trong phòng tắm đã bảo người giúp việc chuẩn bị nước nóng.
Diệp Huyên Thành kéo Khâu Hàn vào phòng tắm, muốn đem cậu ném vào trong nước, Khâu Hàn hoảng loạn giãy giụa nói: “Cháu tự mình tắm, cháu tự mình tắm được mà, chú đi ra ngoài trước đi!”
Thấy Diệp Huyên Thành đã xoay người rời đi, Khâu Hàn mới chịu cởi quần áo giày vớ, ngâm mình vào trong nước.
Ngâm một hồi lâu trong nước nóng, mới xua tan đi cảm giác lạnh lẽo khi bị ngấm nước mưa, dần dần có cảm giác ấm áp.
Cậu thở dài, thả lỏng thân thể nằm xuống, bởi vì ngâm quá thoải mái mà thiếu chút nữa ngủ ở trong nước luôn rồi.
Từ trong bồn tắm đi ra, Khâu Hàn lau khô tóc đi ra khỏi phòng tắm, nhìn thoáng qua Diệp Huyên Thành đang ngồi ở trên sô pha xem văn kiện, Khâu Hàn đi qua bên cạnh y.
“Chú Tư, sao hôm nay chú lại trở về?” Khâu Hàn nhỏ giọng hỏi: “Không phải chú nói, nhanh nhất cũng phải tận nửa tháng sao?”
“Cháu thấy mình bị sai sử chưa đủ, cho nên mới cảm thấy chú trở về sớm?” Diệp Huyên Thành quay đầu nhìn cậu nói.
“Không phải, không phải, chỉ là cảm thấy có chút ngoài ý muốn.” Khâu Hàn vội vàng xua tay phủ nhận, sau đó nói: “Những việc đó, chú đều đã biết?”
“Lại đây uống thuốc đi.” Diệp Huyên Thành nói.
Khâu Hàn nhìn thấy thuốc ở trên bàn trà, đi đến ngồi xuống đối diện Diệp Huyên Thành, cầm chén bưng lên, một bên miệng nhỏ uống thuốc, một bên nhìn lén Diệp Huyên Thành.
“Cháu không có gì muốn nói với chú sao?” Diệp Huyên Thành đôi mắt nhìn văn kiện.
“Muốn nói?” Khâu Hàn nghiêm túc nghĩ nghĩ nói: “Lão phu nhân muốn cháu tiếp đãi hai chị em Lý Tuệ Tuệ, bọn họ cố ý gây khó xử cho cháu, cháu không nhịn được, nên đã đắc tội với Lý Tuệ Tuệ rồi.
Bất quá cháu là trợ lý của chú, cô ấy cũng không dám làm gì cháu, cho nên vẫn luôn gây khó dễ cho Tôn Thần Thần.
Vừa rồi ở dưới, Lý Tuệ Tuệ cứ một hai nói là do Tôn Thần Thần làm rớt lắc tay của cô ấy, buộc Tôn Thần Thần nhất định phải lập tức vào hoa viên tìm giúp cô ấy mặc dù trời đang mưa to, cháu thật sự nhìn không được, liền lao ra đem Tôn Thần Thần kêu trở về.”
“Sau đó?” Diệp Huyên Thành giương mắt nhìn về Khâu Hàn hỏi.
Khâu Hàn nhìn ánh mắt Diệp Huyên Thành thì sửng sốt một chút, nghiêm túc cẩn thận nhớ lại một chút, sau đó trả lời nói: “Không có sau đó nữa.”
“Uống thuốc xong rồi, liền đi ngủ đi.” Diệp Huyên Thành cúi đầu tiếp tục xem văn kiện.
“Vâng…….” Khâu Hàn đứng lên nói: “Vậy chú cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”
Khâu Hàn đi ra khỏi phòng ngủ Diệp Huyên Thành, lúc đi tới cửa, lại