Diệp Huyên Thành nâng cằm Khâu Hàn lên, hai người nhìn nhau một lúc, Diệp Huyên Thành nói: “Chú không có ý gì đâu, không cần quá mong chờ.”
Khâu Hàn cả người ngây ngẩn, quay đầu nhìn Diệp Huyên Thành thì y đã đi rồi, ngơ ngẩn một lúc mới hồi phục lại tinh thần, cậu giơ tay sờ miệng mình, trong lòng có một chút mất mát không thể hiểu được.
Diệp Huyên Thành đi họp, có bọn Trần Khải Dương đi theo, Khâu Hàn chỉ cần ở trong phòng chờ tới khi tiệc tối bắt đầu.
Chờ tới thời gian đã hẹn với Tôn Thần Thần, Khâu Hàn tìm cớ để bảo tiêu rời đi trong chốc lát, sau đó chờ Tôn Thần Thần tới đây, mở cửa phòng ra để hắn tiến vào.
Tôn Thần Thần đi quanh đánh giá căn phòng này, bố trí vô cùng xa hoa, trong lòng không khỏi cảm thán, quả nhiên kẻ có tiền rất biết hưởng thụ.
Khâu Hàn quay đầu nhìn hắn một cái nói: “Đừng nhìn nữa, nơi này chỉ là nơi dùng để nghỉ ngơi và thay quần áo tạm thời, Diệp tổng sẽ không ở nơi này.”
Khâu Hàn cầm lấy bút trên bàn, viết xuống trên giấy ghi chú hai dòng chữ, sau đó xé xuống duỗi tay đưa cho Tôn Thần Thần nói: “Đây là hành trình của buổi tối hôm nay cùng với địa chỉ nơi mà Diệp tổng sẽ ở, anh ghi nhớ lại đi.”
Tôn Thần Thần đi qua, tiếp nhận giấy ghi chú, nghiêm túc ghi nhớ từng con chữ.
Một lát sau, Khâu Hàn cầm giấy ghi chú trở về bật lửa lên đốt sau đó ném vào gạt tàn thuốc, quay đầu nhìn về phía Tôn Thần Thần nói: “Đến lúc đó, tôi sẽ tận lực đưa Diệp tổng đến đó, đây là việc duy nhất tôi có thể làm.
Những việc khác anh phải tự dựa vào sức của mình.”
“Tôi biết rồi.” Tôn Thần Thần nói: “Cậu có thể giúp tôi nhiều như vậy, tôi đã rất cảm kích rồi, dù không thành công, tôi cũng sẽ không để liên lụy đến cậu.”
Điện thoại Khâu Hàn vang lên, cậu cầm lấy mở ra nhìn thoáng qua, cười nhìn Tôn Thần Thần nói: “Hiện tại anh đi ra ngoài, vừa lúc sẽ có thời cơ mà anh muốn.”
Tôn Thần Thần nhìn Khâu Hàn sửng sốt, sau đó nói: “Tôi đây đi trước, cảm ơn cậu.”
Tôn Thần Thần xoay người rời đi, hắn mới vừa mở cửa đi ra ngoài, vừa lúc gặp gỡ một nhà ba người Lý Vinh Khánh.
Bọn họ nhìn thấy Tôn Thần Thần từ trong phòng Diệp Huyên Thành đi ra, đều kinh ngạc đến ngây ngẩn cả người, sau đó lập tức đến xác nhận lại, đúng thật là căn phòng vừa nãy mà Diệp Huyên Thành đi vào.
“Thần Thần, con như thế nào…….” Lý Vinh Khánh nói còn chưa xong, đã bị Lý Tuệ Tuệ đánh gãy.
“Sao mày lại ở đây?!” Lý Tuệ Tuệ tức giận chất vấn nói: “Sao mày lại bước ra từ phòng anh Huyên Thành hả?!”
Tôn Thần Thần nhìn bọn họ cười lạnh một chút, không để ý đến bọn họ, trực tiếp xoay người rời đi.
“Mày đứng lại!” Lý Tuệ Tuệ muốn gọi Tôn Thần Thần lại.
“Tuệ Tuệ!” Lý Vinh Khánh hạ giọng nói: “Nơi này là nơi nào hả, con hô to gọi nhỏ, muốn cho người ta tới đây chê cười nhà mình sao?”
“Nhưng mà nó mới bước ra từ phòng anh Huyên Thành!” Lý Tuệ Tuệ sốt ruột nói: “Ba, không phải ba nói sẽ nghĩ cách làm cho Hiên Hiên cùng anh Huyên Thành kết hôn sao?”
Lý Vinh Khánh thở dài nói: “Chắc là không thành được rồi, nói không chừng…… sau này nhà chúng ta còn phải đi nhờ vả y, nếu như Thần Thần thật sự ở bên y, vậy thì đối nhà chúng ta cũng là chuyện tốt.”
“Ba!” Lý Tuệ Tuệ tức giận dậm chân.
Sau khi Lý Hiên Hiên nghe được lời ba hắn nói, sắc mặt cũng càng lúc càng khó coi.
“Được rồi!” Lý Vinh Khánh nghiêm túc