Hai người đỗ xe cẩn thận sau đó mới đi về phía bên kia, nhận ra hai người đại diện chỉ đang đấu khẩu mà thôi, căn bản không hề có ý định động chân động tay.
Lúc này Cao Thừa Bỉnh đột nhiên nhìn thấy Đường Cảnh Đồng và Giang Dĩ Trạch cùng nhau xuất hiện, anh ta chẳng còn tâm tư tiếp tục cãi vã với tiểu ma vương trước mặt nữa.
Anh ta không hiểu, rõ ràng Hoắc Dương là người lái xe ẩu suýt đâm vào người khác, vậy mà lại tỏ thái độ cây ngay không sợ chết đứng, cứ như thể anh ta mới là người gây ra việc này vậy?
Cao Thừa Bỉnh: "Cảnh Đồng, anh đến rồi à."
Đường Cảnh Đồng liếc mắt nhìn Hoắc Dương đang tức giận muốn xịt khói, lại quay đầu nhìn người đại diện nhà mình, cái tên Cao Thừa Bỉnh ngày thường luôn bình tĩnh ổn trọng này, vậy mà hễ gặp Hoắc Dương là mất khống chế.
Ảnh đế đã nghe qua chuyện trước kia của bọn họ, họ Cao và họ Hoắc vốn là bạn cùng lớp cấp ba, thế nhưng hiện tại lại vô cùng ngứa mắt nhau, đúng là chuyện lạ.
Đường Cảnh Đồng: "Hai người có chuyện gì vậy?"
"Không có gì, chúng ta đi thôi."
Chợt nhận ra mình đã lãng phí thời gian cho người không đâu, Cao Thừa Bỉnh đột nhiên bật cười lắc đầu, lôi kéo Đường Cảnh Đồng rời đi.
Nhìn hai người kia đi xa dần, Giang Dĩ Trạch tò mò huých khuỷu tay vào sườn Hoắc Dương đứng bên cạnh.
"Anh lại gây sự với người ta à?"
Hoắc Dương cởi áo vest vắt lên vai, chỉnh lại cà vạt, có chút bất mãn nói: "Chỉ là suýt tông xe vào anh ta, vậy mà lằng nhằng cãi cọ đến tận bây giờ."
"Chỉ là?" Giang Dĩ Trạch nghe họ Hoắc giải thích như vậy, yên lặng thở dài một hơi, mình sai rõ ràng nhưng lại già mồm cãi láo.
"Vậy anh xin lỗi quản lý Cao chưa?"
"Không xin lỗi, người khác thì ok, còn cái tên họ Cao này ấy mà...!Xin lỗi xong, anh ta sẽ cắn mãi không tha."
"Vậy đáng đời anh thôi."
Giang Dĩ Trạch khinh bỉ híp mắt, nhớ lại một chút về nhân vật Hoắc Dương trong nguyên tác, phát hiện hai người Cao Hoắc này không có mấy lúc xuất hiện cùng nhau.
"Hoắc Dương, anh không có thiện cảm với quản lý Cao sao?"
"Đương nhiên rồi, từ khi quen biết nhau, anh ta lúc nào cũng chống đối tôi.
Chắc là anh ta cũng chẳng ưa gì tôi đâu, cho nên tôi việc gì phải thân thiện với anh ta." Hoắc Dương nghiến răng hậm hực.
Giang Dĩ Trạch khẽ cười cười, không nói thêm gì, cùng Hoắc Dương tiến vào phim trường.
Được Đường Cảnh Đồng chỉ giáo từ hôm qua, Giang Dĩ Trạch rất nhanh liền nhập vai, trạng thái rất tốt cho nên không bị NG quá nhiều, những phân cảnh phức tạp chỉ cần quay tối đa 2 lần là qua.
Thế nhưng điều Trương Quyển cảm thấy kỳ lạ nhất là, hai người Đường Giang hợp tác ngày càng ăn ý, mỗi lần đối diễn ánh mắt bọn họ đều rất có hồn.
Hơn nữa cảm xúc mỗi khi quay cảnh chung của bọn họ được đẩy lên cao hơn rất nhiều so với cảnh quay cá nhân, người nào không biết còn tưởng bọn họ đã từng hợp tác rất nhiều lần trước đây.
Giờ nghỉ trưa, người thì ăn cơm hộp, người thì đi ra ngoài tự ăn, mỗi Giang Dĩ Trạch là tự mình về phòng nghỉ nấu cơm trưa.
Giữa trưa Hoắc Dương cũng rời đi vì lại bận công việc, Giang Dĩ Trạch đã sớm giao nhiệm vụ cắm cơm cho Lâm Tiểu Lộ, đứa nhỏ này việc khác thì không biết nhưng đơn giản như cắm cơm thì vẫn có thể.
Cậu ta chuẩn bị sẵn nguyên liệu cho Giang Dĩ Trạch, chờ nghệ sỹ nhà mình về phòng nấu cơm.
Chỉ sau bữa cơm trưa hôm qua, Lâm Tiểu Lộ chính thức trở thành fan ăn uống của Giang Dĩ Trạch, đã ăn cơm tiểu thiếu gia nấu sẽ không thiết đi hàng quán nữa.
Giang Dĩ Trạch tiếp tục bật app phát trực tiếp sau đó bắt tay vào chế biến thức ăn.
Trong phòng phát sóng của cậu đã có người nắm được lịch online của chủ phòng, cho nên ngay khi buổi livestream bắt đầu, đã có kha khá fan điểm danh.
- Giang Giang, đang là giờ nghỉ trưa bên đoàn phim hả, cậu vất vả rồi.
- Tôi muốn xem hôm nay chủ phòng làm món gì, vừa order một phần cơm trưa, đợi chủ phòng làm mukbang thì ăn cùng.
- Chủ phòng này chăm chỉ quá, ngày nào cũng phát sóng những 2 lần cơ đấy.
- U mê cái bộ dáng nấu cơm kia của Giang Giang quá, cảm thấy rất yên bình và tĩnh tâm.
$$$ Thiên Sơn Vạn Thủy Luôn Là Công đã tặng cho Giang Dĩ Trạch một viên kẹo $$$
edit bihyuner.
beta jinhua259
...!
Giang Dĩ Trạch trưa nay dự định nấu hai món, một món cá om dưa và một món salad ba màu.
Cậu đã yêu cầu Lâm Tiểu Lộ mua sẵn một con cá chuối, đặc biệt dặn dò cậu ta bảo chủ quán làm sạch sẽ.
Con cá chuối được đánh vảy mổ bụng lấy sạch nội tạng đi, trước khi om dưa cần sơ chế thêm một chút.
Giang Dĩ Trạch rửa cá đặt lên thớt, dùng dao khéo léo cắt khúc, lọc bỏ xương sống, để phần đầu cá và đuôi cá riêng ra, phần lườn cá tươi ngon để qua một bên.
Để từng miếng lườn cá vào bát, ướp rượu gia vị, muối, trứng gà, rắc thêm một lớp bột mì sau đó trộn đều để nghỉ vài phút.
Cậu bật bếp làm nóng dầu trong nồi, cho hành gừng tỏi băm nhỏ vào đảo đều đến khi dậy mùi thì cho khúc đầu khúc đuôi vào rán sơ hai mặt, tiếp theo cho dưa chua vào nồi, để lửa lớn, đảo đều đến khi mùi dưa chua tỏa ra thì đổ nước ngập cá, nêm thêm chút gia vị, đậy nắp.
Lúc này bát lườn cá đã ngấm gia vị, từng miếng đều được phủ bột trắng toát, đem luộc rồi vớt ra một cái bát to.
Tất nhiên vẫn chưa xong.
Cậu cho hỗn hợp ớt băm, tiêu, hạt mè vào nồi rang nhỏ lửa, tiếp tục xếp từng miếng lườn