Lúc này Đường Cảnh Đồng đang ngồi trong xe, Cao Thừa Bỉnh cầm lái, Đặng Dĩnh Giai ngồi ở vị trí phó lái, ảnh hậu và quản lý Cao cười nói rôm rả.
Đường Cảnh Đồng không biết vì sao hai người ngồi trước lại có nhiều chủ đề để tán gẫu đến vậy.
Bọn họ chủ yếu buôn dưa về những tin đồn showbiz, còn Đường Cảnh Đồng tuy là người trong giới nhưng tuyệt nhiên không hề quan tâm đến những chuyện bát quái ấy.
Anh biết một lát nữa tới nhà hàng có thể sẽ không có thời gian xem Giang Dĩ Trạch phát trực tiếp.
Ảnh đế mấy hôm nay phải xem livestream mới có khẩu vị dùng cơm, lúc này trong lòng thấy hơi khó chịu.
Anh quyết định ngồi phía sau tranh thủ xem một lúc, bởi vậy ngay khi Giang Dĩ Trạch vừa mở phòng, Đường Cảnh Đồng đã nhanh chóng gửi tặng vật phẩm cho cậu.
Sau đó anh nghe thấy tiểu thiếu gia vừa thái thịt vừa bộc bạch, trên thế giới này ai mà không thích tiền cơ chứ, cậu còn chân thành gửi lời cảm ơn đến người dùng Thượng Thiện.
Đường Cảnh Đồng hơi mỉm cười, nét mặt thản nhiên.
Tuy rằng Giang Dĩ Trạch thừa nhận khá thẳng thắn, cậu làm vậy chỉ đơn thuần vì tiền, nhưng cách nói của tiểu thiếu gia vẫn khiến cho Đường Cảnh Đồng có chút vui vẻ trong lòng.
Ngón tay vuốt vuốt bấm bấm, ảnh đế quyết định gửi tặng thêm một quả pháo hoa rực rỡ có giá 1 vạn tệ (~37 củ!).
Đường Cảnh Đồng hơi tò mò, vì sao Giang Dĩ Trạch lại thích tiền đến vậy, rõ ràng gia thế cậu ấy khủng bố như vậy, là kiểu nhà không có gì ngoài tiền.
Thật là kỳ quặc!
Thu nhập của Đường Cảnh Đồng rất khá, anh cũng có một khoản tiết kiệm khá lớn trong ngân hàng.
Bao nhiêu năm theo nghiệp diễn, khối tài sản của ảnh đế đương nhiên không phải dạng vừa, hơn nữa anh không phải kiểu người thích hưởng thụ xa hoa, hàng tháng ngoài việc trích một khoản làm từ thiện và chi tiêu sinh hoạt thì không còn chi phí đáng kể gì.
Bởi vậy dùng hàng vạn tệ tặng quà cho Giang Dĩ Trạch không phải là vấn đề gì quá to tát.
"Tiểu Đường, cậu đang xem cái gì đấy, mặt hớn hở thế kia?" Đặng Dĩnh Giai ngồi phía trước bỗng quay đầu dò hỏi.
"Không có gì, đang xem vài video thôi chị, hôm nay ăn nhà hàng nào vậy?" Đường Cảnh Đồng lắc đầu, nhanh tay tắt app livestream, cất di động.
"Gần đây có một nhà hàng chay ổn lắm, đồ ăn thanh đạm dễ tiêu.
Đúng rồi, dạ dày cậu sao rồi, còn kén ăn nữa không?"
"Tốt hơn rồi."
Đường Cảnh Đồng hơi giật mình, sau đó lập tức trả lời.
Hiện tại vấn đề ăn uống của ảnh đế đúng là đã chuyển biến tốt hơn, nhất là từ khi xem Giang Dĩ Trạch livestream, lượng thức ăn của anh tăng lên đáng kể.
Giang Dĩ Trạch vừa cảm ơn người dùng Thượng Thiện xong, ngẩng đầu lại thấy hiệu ứng rực rỡ tràn ngập màn hình, vị đại lão kia khá là hào phóng, thản nhiên tiếp tục gửi tặng cậu một quả pháo hoa...!Tiểu thiếu gia sung sướng cười híp mắt.
"Hihihi, cảm ơn đại gia bao ~ dưỡng."
Giang Dĩ Trạch vừa cười vừa nói.
- Lại ném thêm 1 vạn kìa, a a a, đại gia phương nào đây, tôi nhìn cũng thấy xót của!
- Xót cái gì, nếu cô nấu ăn giỏi được như chủ phòng thì sẽ có người tặng vật phẩm cho cô mà thôi.
- Công nhận, chủ phòng nấu nướng cừ khôi như vậy, đương nhiên xứng đáng với đống quà tặng này.
- A...a...a, chủ phòng à, nấu nhanh lên nấu nhanh lên, sắp muộn giờ quay phim buổi chiều rồi.
...!
Giang Dĩ Trạch nhìn comment thúc giục của fan bay đầy màn hình, quyết định chuyên tâm hơn một chút, cậu bắt tay vào xử lý nguyên liệu.
Hôm nay cậu nhờ Lâm Tiểu Lộ mua một con cá trắm cỏ loại lớn, tất nhiên đã dặn dò chủ quán giúp mổ sẵn rồi.
Giang Dĩ Trạch đánh vẩy, bóc mang bỏ ruột, sau đó đặt lên thớt, chặt thành khúc.
Phần đầu cá cậu bổ làm đôi, thành thạo lóc xương phần thân sau đó đặt hai miếng lườn cá sang một bên, bộ xương và khúc đuôi thì chặt nhỏ để chung với đầu cá.
Hai phiến lườn cá còn tươi nguyên, dùng lưỡi dao sắc bén khéo léo cắt từng miếng cá để lớp da không bị bong ra, đặt cá đã cắt miếng vào tô lớn, ướp rượu gia vị, muối, bột mì, thêm một lòng đỏ trứng, trộn đều để một bên cho ngấm.
Động tác của Giang Dĩ Trạch khoan thai nhưng dứt khoát, cậu hơi cúi đầu đứng sau kệ bếp, chăm chú làm việc đâu ra đấy, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ, ánh mặt trời lọt qua khung cửa sổ phủ lên gương mặt trắng nõn.
Nét đẹp tinh xảo càng nhìn càng cảm thấy không muốn rời mắt.
- Nhìn cậu ấy nấu nướng đúng là cảnh đẹp ý vui, không hổ là minh tinh màn bạc, làn da kìa, ngũ quan kìa,...!chẹp chẹp chẹp, khác hẳn mấy idol mạng tuyến 18.
- Giang Giang đẹp trai quá, đột nhiên nhớ tới câu nói "Đàn ông ngầu nhất khi họ tập trung làm việc", nhìn tiểu thiếu gia nhà mình chăm chú nấu ăn mà xem.
- Trạch bảo cố lên.
- Tôi rất thích ăn cá, mỗi lần đi nhà hàng đều gọi cá, ực ực...!ăn rất đưa cơm nha!
$$$ Đếm Cừu tặng Giang Dĩ Trạch một viên kẹo $$$
...!
Lúc này tiểu thiếu gia đang bận rộn xào nấu, không có thời gian đọc bình luận.
Sơ chế nguyên liệu đã xong, chuyển sang giai đoạn nổi lửa.
Đặt nồi lên bếp, làm nóng dầu, sau khi thấy một lớp khói mỏng bốc lên Giang Dĩ Trạch liền vặn nhỏ lửa, đổ hành gừng tỏi băm nhỏ vào nồi, đảo đều đến khi thơm lừng lên thì cho ớt thái nhỏ và hạt tiêu vào.
Xèo xèo...!
edit bihyuner.
beta jinhua259
Các loại gia vị bắt đầu dậy mùi, phát ra tiếng lách tách vui tai.
Giang Dĩ Trạch vẫn tiếp tục đảo đều, đầu mũi hít hà một cỗ mùi hương cay cay tê tê, lúc này cậu mới đổ thêm nước, vặn to lửa.
Tiếp theo cho hai khúc đầu cá, xương sống và đuôi cá bỏ vào nồi nước, đậy nắp đun lửa to cho đến khi nước dùng chuyển sang màu đục, bọt khí nổi lên báo hiệu sắp sôi.
Giang Dĩ Trạch dùng muôi vớt bọt, nêm muối, hạt tiêu, rượu gia vị để khử mùi tanh của cá.
Cuối cùng cậu nhẹ nhàng thả từng miếng cá đã được tẩm bột vào nồi.
Món ăn chưa hoàn thiện, vẫn còn một bước vô cùng quan trọng.
Giang Dĩ Trạch lấy một cái