- Nghe nói hai người bọn họ là lần đầu tiên hợp tác, sao thân nhau nhanh thế nhỉ?
- Nhất kiến chung tình chăng?
- Không thể nào, tôi nghe nói Đặng Dĩnh Giai đã kết hôn rồi mà, chồng cô ấy là người ngoài giới, không biết thì đừng có phán linh tinh!
- Có mùi PR, bộ này Đặng Dĩnh Giai diễn vai nữ pháp y, mà trong phim lại không có tuyến tình cảm nam nữ, tôi xem qua giới thiệu rồi, viên cảnh sát ngốc nghếch và nữ pháp y nhìn cũng đẹp đôi phết.
- Biết là vậy nhưng tôi lại chèo thuyền cảnh sát hậu đậu x thám tử thô lỗ cơ.
- Đm, lầu trên thật là biến thái mà, sao lại đi ghép cặp Đường Cảnh Đồng với Giang Dĩ Trạch.
- Hahaha, thích thì ghép thôi, tôi biến thái đấy thì sao.
...!
Giang Dĩ Trạch thấy có người ship mình với crush thì mỉm cười sung sướng, nếu cậu đang dùng nick phụ chắc chắn sẽ cho cái comment kia một like ngay.
Cảnh sát x Thám tử có gì biến thái nào, rõ ràng là cực kỳ hợp nhau, cậu cũng tự đẩy cái thuyền này trong lòng.
Về phần Đường Cảnh Đồng ở trong phòng nghỉ, vốn đang bực bội vì có người ship Giang Dĩ Trạch với Đặng Dĩnh Giai, lúc này nhìn thấy comment ghép cặp vai diễn của mình với tiểu thiếu gia tâm tình bắt đầu trở nên rối rắm.
Anh lẳng lặng nhìn gương mặt của Giang Dĩ Trạch trong phòng livestream.
Khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da trắng mịn, lúc nói chuyện với fan trong mắt là ý cười rạng rỡ, thoạt nhìn như một tiểu hồ ly tinh nghịch.
Đường Cảnh Đồng đã dùng xong cơm trưa, vừa rồi xem Giang Dĩ Trạch mukbang tiết vịt cay và gà xào cay rất hấp dẫn cho nên tuy rằng ảnh đế không thích đồ cay nhưng vẫn ăn hết sạch phần cơm trưa của mình.
Anh chuẩn bị đứng lên dọn dẹp chợt nghe tiếng gõ cửa, sau đó có người tự động kéo cửa bước vào.
Đường Cảnh Đồng bất đắc dĩ đành phải thả khay cơm xuống, nhanh chóng tắt app livestream trên điện thoại.
Anh ngẩng đầu nhìn Cao Thừa Bỉnh vừa đi vào.
"Sao anh lại tới đây?"
Đường Cảnh Đồng một lần nữa đứng dậy gom rác vứt vào thùng.
Quản lý Cao bê một cái đĩa đựng mấy quả vải, chính giữa đĩa còn đặt vài viên đá giữ lạnh, nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt Đường Cảnh Đồng.
"Chị Giai mua một ít hoa quả, bảo tôi mang cho anh." Cao Thừa Bỉnh vừa trả lời vừa ngồi xuống.
Dứt lời anh ta ngập ngừng trong chốc lát rồi lại tiếp tục hỏi dò: "Cảnh Đồng, hôm nay ăn khỏe thế, tôi phát hiện gần đây cậu ăn uống rất tốt nhé."
"Ừm, tàm tạm."
Đường Cảnh Đồng vừa nói chuyện vừa nhón một quả vải mát lạnh.
Anh từ tốn lột vỏ, thịt vải mềm mướt trong suốt lộ ra, mọng nước hấp dẫn.
Đột nhiên Đường Cảnh Đồng nhớ tới một buổi tối nào đó ở biệt thự của tiểu thiếu gia, lúc ấy Giang phu nhân trùng hợp đến thăm và mang theo rất nhiều hoa quả, trong đó có một túi vải lớn.
Bà nói vải là món khoái khẩu của Giang Dĩ Trạch.
Đường Cảnh Đồng cẩn thận tách thịt bỏ hạt rồi mới đưa vào miệng, nước vải ngọt lịm lan tỏa nơi đầu lưỡi.
Vải vốn là loại quả có hàm lượng đường cao và nhiều nước, ướp đá làm lạnh sẽ không bị ngọt khé, hương vị rất tuyệt vời.
Đường Cảnh Đồng tuy chưa nói gì nhưng Cao Thừa Bỉnh cũng mơ hồ đoán ra ẩn ý của anh, lượng ăn tăng lên đáng kể khẳng định là có nguyên nhân, mà chắc chắn nguyên nhân này có liên quan đến cái phòng livestream mỹ thực của ai đó.
Hai người trầm mặc trong chốc lát, Đường Cảnh Đồng yên lặng ăn liền tù tì 3 4 quả vải.
edit bihyuner beta jinhua259
Cao Thừa Bỉnh nhìn thoáng đồng hồ đeo tay, thấy đã sắp đến giờ quay buổi chiều liền đứng dậy gọi Đường Cảnh Đồng cùng đi.
Thấy quản lý Cao rời khỏi phòng trước, Đường Cảnh Đồng nhổ hạt vải trong miệng ra, thuận tay cầm theo 2 quả vải trong đĩa quay lại phim trường.
Giang Dĩ Trạch ăn trưa xong liền giao nhiệm vụ dọn rửa cho Lâm Tiểu Lộ, không quên dặn dò cậu trợ lý quay về nhà chăm sóc Lục Lục rồi mới yên tâm đi quay.
Cậu vừa vào tới cửa thì Trương Quyển cũng đúng lúc quay lại, hắn thông báo cả đoàn chiều nay có một cảnh quay ngoại cảnh trong một con hẻm nhỏ, yêu cầu tất cả khẩn trương thu xếp vật dụng lên xe.
Cảnh quay này là phân đoạn truy bắt tội phạm trong hẻm, chủ yếu là Giang Dĩ Trạch và Đường Cảnh Đồng diễn chính, ngoài ra còn có hung thủ đứng trong bóng tối.
Nhân vật của Đặng Dĩnh Giai không xuất hiện trong phân cảnh này nên cô không cần đi cùng bọn họ, ảnh hậu ở lại phim trường quay bổ sung các cảnh còn thiếu cùng phó đạo diễn.
Nhân viên đoàn phim bận rộn thu dọn dụng cụ chất lên xe, Giang Dĩ Trạch không có ý định lái xe riêng đang định ra ngoài tìm một xe bảo mẫu ngồi ké.
Vừa đi được vài bước thì có người vỗ vai cậu.
Tiểu thiếu gia hơi nghi hoặc quay đầu nhìn, phát hiện Đường Cảnh Đồng đứng sau lưng.
"Tiền bối..."
Cậu vừa lên tiếng đã cảm thấy có vật gì đó được nhét vào lòng bàn tay mình.
Hai vật tròn tròn có lớp vỏ xù xì thô ráp, cậu cúi đầu nhìn, hóa ra Đường Cảnh Đồng vừa đưa cho cậu hai quả vải ướp lạnh.
Cả hai quả đều rất to, một bàn tay cầm hai quả vải có chút miễn cưỡng, màu vỏ đỏ sậm hấp dẫn, đường vân gồ lên thô ráp, cảm giác mát lạnh truyền đến từ lớp vỏ bên ngoài.
Cậu ngẩng đầu định nói gì đó nhưng Đường Cảnh Đồng đã vượt lên trước, anh bước rất nhanh, thoáng chốc đã bỏ xa cậu.
Giang Dĩ Trạch hơi nhướng mày nhìn bóng lưng người kia sau đó cúi đầu cười tủm tỉm.
Cậu rất thích ăn vải, lại thêm đây là vải Đường Cảnh Đồng cho, thật là mãn nguyện nha.
Giang Dĩ Trạch bóc luôn một quả, ngón tay thon dài trắng nõn lột bỏ lớp vỏ bên ngoài, thịt vải mọng nước bên trong nhìn thật xinh đẹp, nhưng mà có xinh đẹp đến mấy cuối cùng cũng phải chui vào bụng cậu thôi.
Tiểu thiếu gia bỏ quả vải vào thẳng miệng, nhấm nháp nhằn hột, nước vải ngọt lịm tràn ngập khoang miệng.
Ngọt!
Ngọt quá!
Ngọt hơn cả túi quýt mà ảnh đế mua cho mình lúc trước luôn.
...!
Cảnh quay truy đuổi trong hẻm bắt đầu, bọn họ đuổi theo tên hung thủ vụ án giết người liên hoàn, hắn ta quá mức đắc ý và kiêu ngạo