Ăn một miếng lòng tất nhiên phải ăn thêm một miếng gà.
Món gà xào lòng này phải chọn gà thả vườn, da mỏng thịt chắc, không bị bở như gà công nghiệp, xào cùng lòng mới cho ra được món ăn dai giòn hấp dẫn.
Giang Dĩ Trạch gắp miếng thịt gà còn đẫm sốt dầu cay, cẩn thận bưng bát hứng sau đó cho cả miếng vào miệng.
Thịt gà chắc nịch có vị cay xé lưỡi, ăn kèm giá xào và mộc nhĩ phía dưới rất chuẩn vị, gắp một miếng phải đầy đủ cả thịt giá mộc nhĩ sau đó lùa thêm một đũa cơm.
Địa tam tiên tuy rằng chỉ là một món chay nguyên liệu bình dân, chế biến đơn giản nhưng được nêm nếm gia vị vừa tay nên hương vị không kém phần thơm ngon, không thể bỏ qua.
Miếng cà tím mềm nhuyễn, khoai tây chín tới, ớt chuông giòn ngọt, phần nước sốt bên dưới đậm đà đúng vị, mùi thơm tươi ngọt của rau củ khiến cho cảm giác ngấy mỡ vơi bớt.
Giang Dĩ Trạch vừa trò chuyện với fan vừa đánh bay 2 bát cơm, uống thêm 3 bát canh sườn thì bụng đã căng phồng, cậu buông bát đũa mỉm cười chào tạm biệt fan.
Sau đó, tiểu thiếu gia quay đầu nhìn Đường Cảnh Đồng ngồi bên cạnh.
Anh dùng cơm rất nhã nhặn, động tác từ tốn, nhai kỹ nuốt chậm, bởi vậy cho nên khi cậu đã xong bữa thì trong bát ảnh đế vẫn còn non nửa cơm.
Giang Dĩ Trạch lịch sự đẩy hai đĩa thức ăn về phía Đường Cảnh Đồng, lại chủ động múc thêm một bát canh cho anh.
Cuối cùng cậu quyết đoán chống cắm ngắm ảnh đế ăn cơm, thấy anh có vẻ rất hài lòng với bữa cơm hôm nay, tiểu thiếu gia tràn ngập cảm giác thỏa mãn, trên mặt không giấu nổi nụ cười.
"Tiền bối, hôm nay làm phiền anh quá, đưa tôi đi khám còn phải chạy tới đưa thuốc."
Giang Dĩ Trạch cười cười.
edit bihyuner.
beta jinhua259
Đường Cảnh Đồng nghe vậy ngẩng đầu nhìn cậu, nuốt miếng cơm trong miệng xuống rồi mới lên tiếng: "Không cần khách sáo, cậu cũng mời tôi ăn cơm rồi, chúng ta hòa nhau."
Đôi mắt của Đường Cảnh Đồng rất đẹp, sâu thẳm mà sáng ngời, phối hợp với gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết khiến cho Giang Dĩ Trạch động lòng không thôi, lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Team nhan khống như Giang Dĩ Trạch đương nhiên không thể kháng cự vẻ đẹp của ảnh đế, trách không được ngay từ lần đầu gặp mặt cậu đã có hảo cảm với anh.
"Kỳ thật nhà chúng ta cũng gần, nếu tiền bối không ngại thì từ giờ mỗi bữa tối hãy sang đây dùng cơm với tôi nhé, tiện thể thăm Lục Lục của chúng ta luôn."
Giang Dĩ Trạch chớp chớp mắt thử dò hỏi.
Động tác ăn cơm của Đường Cảnh Đồng hơi khựng lại, anh đưa mắt nhìn vẻ mặt tràn ngập chờ mong của vị chủ nhà, trầm mặc một lát sau đó gật đầu.
"Được."
Được đối phương đáp ứng, Giang Dĩ Trạch có chút vui sướng.
Câu nói "con đường ngắn nhất đi đến trái tim của một người đàn ông chính là đi qua dạ dày" không chỉ dành cho chị em phụ nữ mà ngay cả cậu cũng có thể áp dụng nha.
Đúng là châm ngôn!
Giang Dĩ Trạch cảm thấy Đường Cảnh Đồng có vẻ khá thích đồ ăn mình nấu, bởi vậy cậu mới có dũng khí đưa ra lời mời dài hạn này.
Đường Cảnh Đồng cũng không biết mình sao lại đồng ý với cậu nữa, từ giờ trở đi ngày nào cũng sang đây ăn tối chắc chắn sẽ khiến cho mối quan hệ này càng lúc càng trở nên quá mức thân thiết.
Nhưng nhìn mâm cơm ngào ngạt trước mặt anh lại không thể từ chối.
"Tôi sẽ góp tiền mua thức ăn."
Đường Cảnh Đồng không thể ngày nào cũng tới ăn chùa được, anh nghiêm túc nói.
*trừi ưi mỗi lần bé Giang livestream là bé Đường quăng mấy vạn cho ẻm mà, đâu có ăn chùa đâu =))))
Giang Dĩ Trạch hơi sửng sốt, muốn cự tuyệt: "Chỉ là nhiều hơn 1 bộ bát đũa mà thôi, tiền nong có đáng là bao."
Đường Cảnh Đồng không nói gì, chỉ cúi đầu bấm điện thoại, một lúc lâu sau anh mới ngẩng lên nói: "Tôi chuyển tiền rồi, tính tổng lại tiền ăn uống tháng này, cậu nhớ ghi chép lại nhé."
Giang Dĩ Trạch: "..."
Cậu không ngờ đối phương thuộc phái hành động nhanh chóng, vừa dứt lời là thực hiện luôn.
Lúc này tiểu thiếu gia thấy thông báo tin nhắn mới, là 3 vạn mà ảnh đế chuyển qua wechat.
Nhiều quá, chỉ ăn bữa tối thôi mà, nếu cộng tiền chia ra thì một tháng cùng lắm chỉ hết có vài ngàn, làm gì lại chuyển tới 3 vạn!
Giang Dĩ Trạch nháy mắt lia lịa, không ấn nhận tiền ngay mà cẩn thận hỏi lại: "Tiền bối à, anh chuyển gì nhiều thế, hay là đánh thừa 1 số 0 rồi?"
Đường Cảnh Đồng nhíu mày lắc đầu: "Không phải."
Giang Dĩ Trạch thở dài nói: "Anh không cần chuyển nhiều vậy đâu, cơm tôi nấu cũng không phải sơn hào hải vị gì, chỉ là món ăn nhà làm đơn giản thôi.
Mà tiền mua nguyên liệu cũng rất rẻ, không đắt như anh nghĩ đâu."
"Công sức cậu bỏ ra mới là giá trị, nhận đi." còn bọn , truyenwiki và các web truyện khác đều là bọn ăn cắp công sức của người khác! Bởi vậy đọc truyện ở wa2tpad bihyuner để tôn trọng công sức của editor nha các bạn
Đường Cảnh Đồng đáp ngắn gọn, lại tiếp tục cúi đầu ăn cơm, hiển nhiên là "ép" Giang Dĩ Trạch phải nhận tiền.
Giang Dĩ Trạch biết ảnh đế không thiếu tiền, nếu cậu cứ chần chừ mãi sợ là anh sẽ không thoải mái đến ăn mỗi ngày, nghĩ vậy tiểu thiếu gia dứt khoát bấm "Nhận".
Đường Cảnh Đồng gắp nốt giá và mộc nhĩ trong bát gà xào lòng, lại múc thêm nước sốt rưới vào cơm.
Rau dưa giòn sật, nước sốt cay nồng, ăn cùng cơm nóng quả thực là ngon hết sảy.
Giang Dĩ Trạch đã dùng xong bữa nhưng đồ ăn còn lại rất nhiều, Đường Cảnh Đồng từ tốn xử lý toàn bộ 2 món ăn và bát canh sạch sẽ, sau đó mới đứng lên cùng chủ nhà thu dọn bát đũa.
Ăn xong bữa tối anh cũng không rời đi ngay mà cùng Giang Dĩ Trạch ra sân chơi với cún con một lát.
Lục Lục đã ăn no, thấy hai chủ nhân bận ăn cơm liền tự chạy ra ngoài chơi, Giang Dĩ Trạch tìm thấy nó trong gara ô tô.
Cậu ôm cún nhỏ trắng tinh lên, nó nằm yên trong lòng cậu ư ử làm nũng, đáng yêu đến nỗi Giang Dĩ Trạch không nhịn được cười phá lên, nâng tay gãi cằm Lục Lục, nhóc con lập tức sung sướng cọ tới cọ lui.
Tiểu thiếu gia ôm cún cưng đi quanh