- Các chị em ơi, hôm nay tớ lại gặp Giang Dĩ Trạch trong siêu thị.
- Chuyện quá bình thường không phải sao, trước kia cậu nói nhà anh ta ở gần đó cho nên hay đi mua đồ ở siêu thị này còn gì.
- Không không, đây không phải điều quan trọng, để mị nói cho mà nghe.
Vừa nãy tớ thấy một người đi cùng anh ta, người kia đội mũ đeo khẩu trang, không biết có phải do tớ hoa mắt hay không mà cứ cảm thấy ánh mắt người ấy cực kỳ giống Đường Đường nhà chúng ta.
- ??? Cậu bị lú à, nam thần của tớ mà lại đi siêu thị cùng cái tên phú nhị đại kia???
- Tuyết Nhi, hôm qua cậu lại thức khuya nên hôm nay hơi lag có phải không?
- Hỏi chấm??? Cậu đang trêu đùa chúng tôi đúng không?
- Hai người này không hòa thuận đến mức có thể đi siêu thị cùng nhau đâu, chắc là cậu nhìn lầm rồi.
Trần Tuyết Nhi chậm rãi buông điện thoại, nhóm chat xôn xao phản bác khiến cô cũng tự hoài nghi bản thân, chắc là vừa nãy mình nhìn nhầm thật!
Nghĩ cũng đúng, nam thần nhà mình sao có thể đi siêu thị cùng tên phú nhị đại cà lơ phất phơ kia, hai người chẳng qua đóng chung một bộ phim, căn bản chẳng có giao tình gì, thậm chí còn từng xảy ra xích mích, chắc chắn là nhìn lầm rồi.
Mà fandom của Giang Dĩ Trạch còn công khai đối đầu với fandom của Đường ảnh đế, đương nhiên với vài mống lèo tèo thì còn khuya mới đấu lại nhà Đường Đường.
Có điều gần đây họ Giang lại kết nạp thêm được một ít fan đến từ app livestream.
Giang Dĩ Trạch và Đường Cảnh Đồng lúc này đã về đến nhà, Lục Lục vô cùng phấn khích vẫy đuôi rối rít, còn gâu gâu sủa mừng chủ nhân.
Giang Dĩ Trạch buông túi đồ mới mua thò tay vuốt đầu nó.
Một lúc sau cậu mới thay dép lê chuẩn bị đi nấu cơm.
Đang trên đường vào bếp, đột nhiên cậu quay lại nhìn Đường Cảnh Đồng: "Phải rồi tiền bối, tôi đi nấu cơm, anh giúp tôi cho Lục Lục ăn với."
Đường Cảnh Đồng gật đầu.
Cũng không phải lần một lần hai anh tới đây cho nên rất tự giác mở tủ lấy đôi dép chuột của mình thay vào, sau đó bế Lục Lục lên mang nó tới chỗ để bát ăn.
Giang Dĩ Trạch hôm nay nấu 4 món: canh chua thịt bò, cá chiên xù chua ngọt*, đậu cô-ve xào, nộm ba màu.
Hai món mặn hai món chay, hơn nữa đều là thức ăn thanh đạm không cay, cậu gần đây có chút nóng trong người.
*raw: 松鼠桂鱼/pinyin: songshu guiyu/dịch sát nghĩa: cá chiên giòn sau đó tạo hình thành con sóc và sốt chua ngọt, ảnh đính kèm bên dưới.
Cậu quyết định nấu thêm một nồi chè, bên trong thả nấm tuyết, hạt sen và táo đỏ, có tác dụng thanh lọc giải khát, thích hợp dùng sau bữa cơm.
Giang Dĩ Trạch mở app livestream, bắt đầu giới thiệu các món ăn buổi tối ngày hôm nay, người xem mới nghe tên đã thèm chảy dãi.
- Canh thịt bò, ực ực...!món tủ của tôi!
- Hôm nay nấu hẳn 4 món, lại có khách sao? Tôi hơi tò mò mối quan hệ giữa vị tiền bối kia và chủ phòng nha.
- Cá chiên xù sốt chua ngọt!!! Đây là món tôi cực thích này, Giang Giang cố lên.
- Hâm mộ chết mất cái người bạn của Giang Giang ngày nào cũng cọ cơm kia.
- Huhuhu, chờ cậu ấy nấu xong rồi ăn cơm qua màn hình vậy.
Giang Dĩ Trạch nhìn thoáng qua bình luận, cười nói một câu: "Mọi người đừng nói thế, kỳ thật anh ấy góp tiền ăn cơm hàng tháng cho tôi đấy."
Nói rồi cậu lại tiếp tục nấu ăn.
Một người phụ trách nhiều món như vậy đương nhiên phải chuẩn bị nguyên liệu sẵn sàng rồi mới bật bếp.
Đầu tiên cậu phải cắm cơm, vừa bấm nút nấu thì Đường Cảnh Đồng tiến vào.
Anh lên tiếng: "Có cần tôi giúp gì không?"
edit bihyuner.
beta jinhua259
Giang Dĩ Trạch nhìn thoáng qua Đường Cảnh Đồng, cậu biết rõ tuy rằng đối phương bây giờ là người giàu có nhưng trước kia anh phải bươn chải rất vất vả, mấy việc lặt vặt như phụ bếp này kia hẳn là anh cũng biết làm.
"Ừm đương nhiên là có! Anh chờ một chút nhé, tôi chỉnh lại máy quay rồi anh hẵng vào."
Giang Dĩ Trạch gật đầu căn lại góc quay để khu vực bồn rửa không bị lọt vào khung hình, Đường Cảnh Đồng có thể đứng trước bồn giúp rửa rau thái thịt, còn có thể giúp cậu để ý máy quay nếu có xảy ra lỗi kỹ thuật.
Giang Dĩ Trạch đoán đúng rồi, Đường Cảnh Đồng tuy rằng không phải cao thủ bếp núc nhưng vẫn thạo những việc đơn giản, ít nhất anh cũng không phá nát phòng bếp, chỉ là món ăn nấu ra không quá xuất sắc mà thôi.
Đường Cảnh Đồng không biết vì sao hôm nay mình lại muốn vào bếp, chỉ là đột nhiên nghĩ ra cho nên lập tức hành động.
"Cần tôi giúp gì?" Đường Cảnh Đồng xắn tay áo hỏi.
Giang Dĩ Trạch phân công công việc: "Tiền bối, anh giúp tôi rửa mấy cái này đi, để tôi nấu chè ngân nhĩ hạt sen trước."
"OK."
Đường Cảnh Đồng mở túi nguyên liệu, lần lượt xếp rau dưa thành từng loại sau đó bắt đầu nhặt rửa.
Giang Dĩ Trạch bắt tay vào làm món chè, ngâm nấm tuyết trong nước ấm cho nở bung ra sau đó thái miếng vừa ăn.
Vốc một nắm hạt sen, một nắm cẩu kỷ tử, vài quả táo đỏ cho vào trong bát lớn, ngâm nước rửa sạch cặn.
Tiếp theo cậu lấy một quả lê từ trong tủ lạnh ra, gọt vỏ cắt khối, từng miếng lê trắng muốt được cắt nhỏ, trên mặt thớt còn vương lại chút nước lê tỏa mùi thơm ngọt nhè nhẹ, Giang Dĩ Trạch kiềm lòng không đậu phải ăn vụng mấy miếng.
Quả lê này rất ngọt và nhiều nước lại được cất trong tủ lạnh nên thịt quả mát lạnh, vị ngọt thanh lại giòn giòn, vô cùng ngon miệng.
Giang Dĩ Trạch ăn thêm một miếng mới nhớ Đường Cảnh Đồng đang đứng cạnh, cậu nghĩ cũng nên chia sẻ mỹ vị cho anh.
Nhưng mà ảnh đế đang bận rửa rau, vì thế tiểu thiếu gia dùng đầu ngón tay trắng nõn của mình nhón một miếng lê sau đó đưa thẳng lên khóe miệng Đường Cảnh Đồng.
Cậu nói: "Tiền bối, anh ăn thử một miếng đi."
Đường Cảnh Đồng nghe vậy quay đầu, lập tức bị miếng lê mát lạnh chạm lên môi khiến cho anh hơi giật mình.
Sau đó anh nhìn gương mặt vô tư của Giang Dĩ Trạch, trong lòng lại nổi lên ý nghĩ kỳ quái.
Anh cứ luôn cảm thấy tiểu thiếu gia cư xử rất thân mật với mình.
Nhưng Đường Cảnh Đồng cũng chỉ do dự trong một giây rồi nhìn thoáng qua miếng lê trước mặt, còn có mấy ngón tay trắng nõn sạch sẽ kia nữa.
Tuy rằng cảm thấy điều này là sai trái nhưng Đường Cảnh Đồng vẫn há miệng ngậm lấy miếng lê.
Sau đó anh tiếp tục cúi đầu rửa rau, tựa hồ cố tình né tránh ánh mắt của Giang Dĩ Trạch.
Ảnh đế nhẹ nhàng nhấm nháp miếng lê trong miệng, mùi vị trong veo nhiều nước, nuốt rồi vẫn thấy trong miệng thật ngọt ngào.
Phòng livestream của Giang Dĩ