Hoắc Dương cũng không nghĩ rằng Giang Dĩ Trạch lại đồng ý nhanh như vậy.
Anh ta cười sảng khoái: "Tốt quá, tôi còn tưởng cậu sẽ gạt phăng đi cơ.
Khoảng 3 ngày nữa phải tiến tổ, lần này phía nhà sản xuất đã chọn địa điểm ở một thành phố khác, tôi sẽ lái xe đưa cậu tới đó."
"Ừm, có cần chuẩn bị gì trước không?" Giang Dĩ Trạch cẩn thận hỏi lại.
"Không cần, đồ đạc và dụng cụ đều do bọn họ cung cấp, không nhất thiết phải mang theo nhiều hành lý đâu." Hoắc Dương lắc đầu nói.
Giang Dĩ Trạch suy nghĩ một chút, cảm thấy những chương trình truyền hình thực tế kiểu này chắc chắn sẽ đặt ra một số yêu cầu nhất định.
Hoắc Dương đã bàn bạc xong chuẩn bị đứng lên ra về, thời điểm tiễn anh ta ra cửa Giang Dĩ Trạch bỗng tò mò hỏi một câu: "Hoắc Dương, thế anh đã gặp quản lý Cao chưa?"
Họ Hoắc không ngờ nghệ sỹ nhà mình lại quan tâm tới vấn đề này, anh ta như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt hơi kỳ quái gật gật đầu.
"Ừm, chúng tôi gặp nhau rồi."
"Vậy hai người tiến triển đến đâu rồi?"
Giang Dĩ Trạch tiếp tục hỏi thăm.
Giường cũng đã lăn chẳng lẽ lại coi như chưa có gì xảy ra?
Hoắc Dương dùng ánh mắt phức tạp kể lại: "Hắn ta nói sẽ chịu trách nhiệm với tôi, nhưng tôi còn chưa nghĩ thông suốt cho nên tạm thời bảo hắn cho thêm thời gian suy nghĩ."
Giang Dĩ Trạch nghe vậy chớp mắt, cảm thấy tình huống của bọn họ khá giống nhau.
Cậu vỗ vai động viên đối phương rồi tiễn anh ta về.
Quay vào nhà, Giang Dĩ Trạch nhìn đồng hồ thấy đã 10h sáng.
Ngày hôm qua cậu ngồi xe đường dài cho nên cả người mỏi mệt, sáng nay ngủ dậy trễ sau đó mải thảo luận công việc, đến giờ vẫn chưa có gì lót dạ.
Quả thật hơi đói bụng.
Tối hôm qua vẫn còn chút cơm nguội, cậu lười phát livestream cho nên quyết định làm một phần cơm rang trứng đơn giản.
Món này có rất nhiều cách làm, bởi vì phần nguyên liệu rau dưa và topping có thể tùy ý lựa chọn phụ thuộc vào sở thích mỗi người.
Giang Dĩ Trạch quyết định cho thêm thịt bò vào cơm rang.
Thịt bò rửa sạch, thái hạt lựu sau đó xào chín tới, thêm chút hành băm cho dậy mùi.
Lại thái hạt lựu một quả dưa chuột, thêm một bắp ngô tách hạt, cà rốt nạo vỏ thái sợi, toàn bộ cho vào chảo thịt bò đảo chung là hoàn thành phần topping.
edit bihyuner.
beta jinhua259
Đĩa cơm rang trứng rất nhanh đã ra lò, từng hạt cơm mẩy, vàng óng thơm mùi trứng gà tươi, phối với thịt bò rau dưa bên trên vô cùng đậm đà.
Đương nhiên không thể thiếu một đĩa dưa chuột muối chua ăn kèm, vậy là đã xong một bữa sáng muộn thơm ngon và đầy đủ dinh dưỡng.
Giang Dĩ Trạch thỏa mãn đánh chén đĩa cơm rang, sau đó thu dọn bát đũa, lau sạch bếp rồi chơi điện thoại.
Cậu phát hiện có một tin nhắn chưa đọc của Đường Cảnh Đồng.
Anh hỏi cậu có tham gia chương trình thực tế hay không.
Giang Dĩ Trạch trả lời có sau đó buông di động, lâm vào trầm tư.
Không biết bắt đầu từ khi nào, cậu dường như quên mất nội dung nguyên tác, có thể bởi vì đã xuyên thư một thời gian cho nên cậu đã hoàn toàn dung nhập vào thế giới này.
Dựa vào trí nhớ của mình, hẳn là chỉ một thời gian ngắn nữa thôi sẽ có người đứng lên công khai bí mật về thân thế của Đường Cảnh Đồng.
Chỉ là cậu không thể nhớ rõ nhân vật nào là người nắm được chân tướng vụ việc.
Gần đây cậu và Đường Cảnh Đồng thường xuyên qua lại, ngày nào hai người cũng ăn cơm cùng nhau, nhưng có một điều khác thường đó là ảnh đế rất hay câu giờ không chịu đi về, lần nào cũng phải để cậu nhắc nhở thời gian.
Ba ngày sau, Hoắc Dương lái xe tới đón tiểu thiếu gia, bọn họ tự di chuyển đến địa điểm tập kết mà tổ sản xuất lựa chọn.
Chương trình lần này sẽ diễn ra trên một ngọn đồi gần một sơn thôn hẻo lánh của thành phố khác.
Giang Dĩ Trạch đến nơi đã là buổi chiều, cậu gặp lại một số người quen trong đoàn phim Thám Tử Mũ Đen, ngoài ra còn có một số người nổi tiếng khác cũng được mời tham gia lần dã ngoại này.
Hoạt động sẽ bắt đầu vào sáng hôm sau, tối nay bọn họ được sắp xếp nghỉ ngơi tại một nhà trọ trong thị trấn, sau đó tập trung nghe tổ sản xuất phổ biến nội dung chuyến dã ngoại lần này.
Đây là một series khá mới lạ, tổ sản xuất đã cân nhắc đến tình trạng sức khỏe của các thành viên cho nên quyết định chỉ quay trong 3 ngày, toàn bộ quá trình đều được ghi hình trực tiếp.
Những người đến tham gia đều là người nổi tiếng, hầu như không một ai có kinh nghiệm dã ngoại sinh tồn.
Để hạ thấp độ khó của trò chơi lần này, tổ sản xuất trang bị sẵn lều trại, nước uống, bật lửa, dao rựa, đèn pin cùng với đầy đủ dụng cụ nấu ăn bao gồm một chiếc chảo gang lớn và các loại gia vị mắm muối...!Nói cách khác, trừ nguyên liệu thực phẩm ra thì toàn bộ dụng cụ sinh hoạt đều đã được cung cấp đầy đủ.
Quan trọng nhất chính là, bọn họ tuân thủ tuyệt đối luật lệ cấm săn bắt động vật hoang dã của chính phủ quy định, cho nên địa điểm quay chụp lần này thả sẵn rất nhiều gà, vịt, ngan, ngỗng, còn có cả thỏ,...!toàn bộ đều là vật nuôi công nghiệp mua sẵn từ trang trại.
Một nguyên nhân khác là bởi vì những động vật này không có tính phản kháng cao, người chơi cũng dễ bắt được hơn.
Giang Dĩ Trạch nghe xong tổ sản xuất phổ biến thì hơi thất vọng, có vẻ lần này không giống với cuộc sống hoang dã cho lắm.
Nhưng mà dù sao ở đây cũng là các cô cậu minh tinh chân yếu tay mềm, đương nhiên không thể giống những người chơi chuyên nghiệp, tay không tấc sắt một mình vào rừng sinh sống.
Tổ sản xuất họp xong lập tức tiến hành phân chia phòng nghỉ cho bọn họ, nhà trọ khá nhỏ cho nên không có nhiều phòng, buộc phải ở ghép 2 người, mà Giang Dĩ Trạch vừa vặn được xếp chung với Đường Cảnh Đồng.
Cậu không biết đây là trùng hợp hay là tổ sản xuất cố ý sắp đặt.
Trước tiên bọn họ về phòng cất hành lý, sau đó tập trung dưới sảnh, cả đoàn cùng nhau ăn cơm.
Đường Cảnh Đồng đi trước, Giang Dĩ Trạch theo sau lưng anh.
Bọn họ vừa bước vào phòng thả vali xuống đất thì có một staff tiến vào, anh ta có nhiệm vụ kiểm tra hành lý của người chơi xem bọn họ có tích trữ lương thực bên trong hay không.
Nguyên tắc của chương trình lần này là không được mang theo nguyên liệu thực phẩm, Giang Dĩ Trạch đương nhiên biết rõ cho nên cậu không mua bánh