Lúc này trong phòng khách, trừ Đường Cảnh Đồng, toàn bộ người có mặt đều lâm vào trạng thái hoang mang, mỗi người mang một suy nghĩ riêng.
Giang Văn Hàn khiếp sợ đến nỗi hai bàn tay đặt trên đầu gối run bần bật, như không tin vào chính tai mắt của mình.
Ông vừa nghe thấy điều gì? Đứa cháu ruột bị thất lạc suốt bao năm qua, thật vất vả mới tìm được nó về để nhận tổ quy tông, vậy mà mở miệng lại đòi kết hôn với đứa cháu giả do chính tay mình nuôi nấng trưởng thành?
Hơn nữa cả hai còn đều là đàn ông!
Giang Văn Hàn sống bao nhiêu năm trên đời gặp qua không ít chuyện kỳ quái bất thường, đồng tính luyến ái ông cũng không hiếm lạ gì, thế nhưng đặt vào trường hợp cháu ruột của mình lại rất khó nghĩ.
Hà Thi Văn thì có chút khó tiếp nhận, bà nâng tay che miệng bàng hoàng, toàn thân run rẩy sau đó được Giang Nghị Bắc ôm vào lòng dịu dàng trấn an.
Đứa con mình chăm sóc nhiều năm như vậy, hiện tại lại muốn sống chung cả đời với đứa con ruột thất lạc mới tìm về.
Bà vốn đang lo lắng hai đứa trẻ sẽ trở mặt thành thù, quan hệ của bọn chúng sẽ rạn nứt vì vụ tráo đổi thân phận, ai mà ngờ tình huống lại xoay chuyển theo chiều hướng này, quả thực khóc không ra nước mắt!
Trong ba vị trưởng bối, Giang Nghị Bắc xem như là bình tĩnh nhất, ông dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn đứa con ruột lần đầu tiên gặp mặt, thái độ chân thành nhưng không hề dung túng:
"Con không nói đùa, đúng không?"
Đường Cảnh Đồng cũng nhìn thẳng vào mắt Giang Nghị Bắc, đây là cha ruột của anh, dù chưa một lần gặp mặt nhưng anh đã nghe tên ông rất nhiều lần, cũng biết được ông là một người rất nghiêm khắc.
Đối diện với Giang Nghị Bắc, anh không hề cảm thấy run sợ hay chùn chân, cứ như vậy dũng cảm thừa nhận:
"Vâng, con đương nhiên không nói đùa."
Đường Cảnh Đồng nghiêm túc khẳng định.
"Bọn con về đây chính là để nói chuyện này.
Con chỉ muốn thông báo cho mọi người biết, con và Giang Dĩ Trạch đã xác định sẽ ở bên nhau, mọi người có phản đối hay không chấp nhận cũng sẽ không có gì thay đổi, bọn con sẽ không chia tay."
Đường Cảnh Đồng trong lúc nói chuyện vẫn không quên nắm chặt bàn tay đang run rẩy vì căng thẳng của Giang Dĩ Trạch.
Tâm tình của tiểu thiếu gia hiện tại rất phức tạp, cậu không ngờ Đường Cảnh Đồng lại liều lĩnh như vậy, lần đầu tiên gặp được cha mẹ ruột liền công khai tất cả mọi chuyện!
Nhưng đồng thời lúc này cậu cũng rất bội phục anh, thái độ cứng rắn này chứng tỏ anh đã quyết tâm, nếu Giang gia không đồng ý chuyện của bọn họ anh sẵn sàng dứt áo ra đi.
Sự kiên định của anh khiến cho trái tim Giang Dĩ Trạch cảm động không thôi.
Trước mắt, thân phận của Giang Dĩ Trạch khá khó xử, cậu không biết phải nói gì với những vị trưởng bối đã nuôi dưỡng cậu nhiều năm qua, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi im lắng nghe.
Phòng khách một lần nữa rơi vào trầm mặc, vẻ mặt mỗi người đều vô cùng phức tạp.
Qua một lúc lâu, cuối cùng vẫn là Giang Văn Hàn xuống nước trước, ông đã hiểu ý Đường Cảnh Đồng, anh vốn không quan tâm đến thân phận thiếu gia nhà giàu, nếu bọn họ không chấp nhận cho anh ở bên Giang Dĩ Trạch, anh dứt khoát sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Giang gia.
"Tiểu Trạch cũng là đứa trẻ do chúng ta nuôi dưỡng nhiều năm, đương nhiên không thể chỉ bằng một câu nói mà chúng ta có thể giao nó cho cháu."
edit bihyuner.
beta jinhua259
Giang Dĩ Trạch vốn đang căng thẳng, nghe những lời này của Giang Văn Hàn liền thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may người lớn trong nhà không quay sang chỉ trích cậu câu dẫn cháu trai của bọn họ, cậu còn đang tưởng tượng đến những tình tiết cẩu huyết nào là bị gia đình ngăn cấm, cha mẹ tìm cách chia rẽ,...!quả nhiên, là do cậu đã đọc tiểu thuyết quá nhiều rồi!
"Hơn nữa ta cảm thấy hai đứa nhắc đến chuyện kết hôn có lẽ còn quá sớm.
Tuy cả hai đều đã trưởng thành, thế nhưng ta nhớ rất rõ hai đứa mới quen biết nhau không bao lâu, có thể đoạn tình cảm này chỉ là xúc động nhất thời của người trẻ tuổi mà thôi."
Giang Văn Hàn thật lòng khuyên nhủ.
"Bởi vậy, ta hy vọng hai đứa chờ thêm 1 năm nữa...!Nếu 1 năm tới hai đứa vẫn mặn nồng với nhau, Giang gia chúng ta nhất định sẽ tác thành mối hôn sự này.
Đây xem như là yêu cầu duy nhất của chúng ta."
Đường Cảnh Đồng trước khi đến đây đã chuẩn bị tâm lý.
Trường hợp đầu tiên, nếu các vị trưởng bối chấp thuận, vậy thì chính là kết cục viên mãn nhất, cả nhà sum vầy hạnh phúc bên nhau.
Trường hợp thứ hai, bọn họ phản đối, vậy thì anh cũng không sao cả.
Dù sao hiện giờ trong lòng anh, Giang Dĩ Trạch mới là điều quan trọng nhất chứ không phải những vị thân nhân mà suốt hơn hai mươi năm qua chưa từng gặp mặt.
Anh sẵn sàng từ bỏ quyền kế thừa Giang gia, dứt khoát ở bên Giang Dĩ Trạch.
Nhưng mà Giang Văn Hàn lại đưa ra một đáp án hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch của anh.
Đường Cảnh Đồng có chút lo lắng, anh quay sang siết chặt tay Giang Dĩ Trạch, chờ cậu lên tiếng.
Giang Dĩ Trạch mỉm cười nhìn Đường Cảnh Đồng, cậu cảm thấy đây đã là kết quả tốt nhất rồi, vì thế cậu khẽ gật đầu, hai bọn họ đều chấp nhận thử thách mà Giang Văn Hàn đưa ra.
Vốn dĩ sẽ là một buổi tối xúc động khi người một nhà rốt cuộc cũng đoàn tụ với nhau, kết quả không khí lại trở nên khó xử vì một màn comeout vừa rồi.
Sau đó Hà Thi Văn đứng dậy gọi đầu bếp nấu chút đồ ăn khuya, bảo tất cả cùng ăn một bữa cơm đoàn viên.
Về đến nhà đã rất muộn, Giang Dĩ Trạch ngồi phịch xuống sofa thở dài.
"Làm sao vậy?"
Đường Cảnh Đồng dịu dàng ngồi xuống bên cạnh.
"Anh to gan thật đấy, lần đầu tiên gặp người nhà vậy mà đã dám khai ra toàn bộ! Anh không sợ ông nội và mấy người ấy nổi giận à?"
Đường Cảnh Đồng cười cười: "Không cần lo lắng, nói sớm giải quyết sớm.
Không phải mọi thứ đã ổn thỏa rồi sao? Bây giờ bọn mình chỉ cần tận hưởng ngày tháng bên nhau, có điều hôn lễ sẽ phải đẩy lùi lại một năm..."
"Em không phiền chuyện đó, được ở bên anh là tốt rồi..."
"Ừm."
Đường Cảnh Đồng đáp lời sau đó chống tay áp sát Giang Dĩ Trạch, trong mắt lại lóe lên một tia ham muốn.
Giang Dĩ Trạch rất nhanh đã hiểu ý anh, cậu vội vàng ôm ngực tự vệ, vẻ mặt căng thẳng nói: "Đừng, chúng ta đi ngủ được không, ngày nào cũng vậy sẽ lao lực mất!"
Đường Cảnh Đồng gật đầu như đúng rồi.
"Ừm, vậy để tôi bế em đi tắm rồi ngủ sớm.
Sáng mai dậy rồi vào việc sau."
Dứt câu, anh vươn tay bế bổng Giang Dĩ Trạch khiến cậu giật mình hét lên một tiếng, sau đó chỉ có thể vòng tay ôm cổ anh, rúc vào lồng ngực ấm áp, yên phận giao phó bản thân mình cho người yêu.
edit bihyuner.
beta jinhua259
...!
Tin tức về Đường Cảnh Đồng rất nhanh đã được lan truyền khắp các trang báo mạng, dấy lên một hồi phong ba bão táp, ai cũng không ngờ được Đường Cảnh Đồng vậy mà lại là thiếu gia chân chính của Giang gia, drama này quá mức cẩu huyết rồi!
Vốn dĩ fan hai nhà Giang Đường đã thường xuyên bash nhau, lần này thì trực tiếp mở ra chiến dịch tổng tiến công.
Fan Đường Cảnh Đồng chạy khắp các mặt trận nói xấu Giang Dĩ Trạch, trào phùng chế giễu tên thiếu gia dỏm...!Nhưng cũng có một số người qua đường chỉ tạt vào ăn dưa, chuyện này vốn không liên quan đến bọn họ vì vậy chỉ cần đứng một bên hít hà là đủ.
- Hahaha, đây chính là ly miêu hoán thái tử* sao, cẩu huyết vl, đúng là vi diệu.
*"Ly miêu hoán thái tử" là một giai thoại trong văn học nghệ thuật Trung Hoa phản ảnh lại những thủ đoạn tàn ác chốn hậu cung, chuyện kể rằng Hoàng hậu và Thần phi cùng lúc lâm bồn, đứa con của Hoàng hậu chết non còn Thần phi sinh được một hoàng tử.
Sau đó Hoàng hậu cấu kết nội giám lột da một con báo đánh tráo với hoàng tử mới sinh, đày Thần phi vào lãnh cung với tội danh "sinh ra yêu nghiệt".
- Mấy bộ phim truyền hình và tiểu thuyết thường hay có câu "dựa trên một câu chuyện có thật", giờ thì tôi tin rồi.
- Phê quá, Đường Đường mau xé tên thiếu gia fake kia đi...!Trước đây lúc quay phim chung nghe nói anh bị hắn ta ức hiếp rất thảm.
- Chờ một màn vả mặt, Giang Dĩ Trạch chẳng là cái thá gì, vậy mà dám chèn ép Đường Đường nhà chúng ta.
- Mấy cô này lag rồi, các cô không xem chương trình thực tế mới đây sao? Bọn họ thân nhau lắm, vì cái gì phải đi xé nhau?
- Đúng rồi, "siro" is real nhé, tôi không hiểu sao mọi người lại có thành kiến với Giang Dĩ Trạch nữa.
- Hahaha, cái chương trình rác rưởi ấy toàn lên kịch bản sẵn để câu view thôi, ai biết được quan hệ thực sự của bọn họ ra sao? Dù sao thì Giang Dĩ Trạch cũng là đồ bỏ đi rồi...!
- Tôi là fan của Đường Cảnh Đồng, tôi không hề ghét bỏ Giang Dĩ Trạch, tôi cũng theo dõi chương trình thực tế mới đây, cảm giác hai bọn họ rất thân thiết với nhau.
Mà tôi cũng tin là Đường nam thần nhà mình sẽ không bán hủ câu like đâu, lầu trên đừng giả danh fan ảnh đế để vào kích war nhé!
- Có gì nói đấy, một bộ phận fan của Đường Cảnh Đồng rất cố chấp, quan hệ tốt đẹp giữa hai bọn họ đã được chính chủ lên tiếng thừa nhận, các cô sao vẫn thù hằn với Giang Dĩ Trạch vậy?
...!
Mà hai nhân vật chính trong scandal lần này là Giang Dĩ Trạch và Đường Cảnh Đồng lại không hề chú ý tin tức trên mạng, khoảng thời gian này bọn họ còn đang đồng hành với phượt thủ Hà Thi Văn đi du hí khắp nơi.
Giang Dĩ Trạch vẫn đang ở ẩn không muốn phát livestream, hàng ngày vui chơi, nếm thử các loại đặc sản, cuộc sống vô cùng nhàn nhã.
Một ngày kia, ba người cùng đến một nhà hàng nổi tiếng để dùng bữa, trên bàn bày biện các món nào là:
ლ(ڡლ) sủi cảo tôm thủy tinh này
ლ(ڡლ) xíu mại hấp khô này
ლ(ڡლ) bánh cuốn thịt bò này
ლ(ڡლ) bánh móng ngựa nữa nhé
ლ(ڡლ) pudding cốt dừa đây ai ăn há mồm
ლ(ڡლ)còn có cháo bạch quả sò điệp.
Mọi người ăn gì cứ tự nhiên nha!
Mỗi món ăn đều được trang trí rất hấp dẫn, màu sắc bắt mắt, hương thơm ngào ngạt.
Hiện tại đang là 10h sáng, bọn họ vừa thưởng trà vừa ăn điểm tâm, thoạt nhìn vô cùng hưởng thụ.
"Sao vậy, anh không ăn được à?"
Giang Dĩ Trạch ăn một miếng sủi cảo tôm thủy tinh, lại húp một ngụm canh gà, quay đầu nhìn Đường Cảnh Đồng đang uể oải không có tinh thần ăn uống thì có chút lo lắng.
Cậu ghé sát vào tai anh thì thầm hỏi.
"Tôi muốn ăn cơm em nấu cơ." Đường Cảnh Đồng xụ mặt.
Giang Dĩ Trạch phì cười, gắp một chiếc sủi cảo tôm thủy tinh đưa tới bên miệng anh người yêu.
"Đợi về nhà em sẽ lập tức nấu cho anh được không, bây giờ đang ở ngoài, không được kén ăn! Nào, ăn thử một miếng sủi cảo đi, em thấy nhà hàng này làm cũng ổn phết!" Cậu ngọt ngào dỗ dành.
Đường Cảnh Đồng vốn không có cảm giác thèm ăn nhưng được dỗ ngọt thì đành há miệng, ngoan ngoãn để Giang Dĩ Trạch đút miếng sủi cảo vào miệng mình.
Anh từ tốn nhai nuốt, mắt híp lại đầy thỏa mãn, không biết là miếng sủi cảo này ngon thật hay là cậu người yêu ngon hơn nữa.
Hà Thi Văn nhìn hai con thản nhiên show ân ái trước mặt mình thì không khỏi lắc đầu thở dài, có chút bất đắc dĩ nhưng trong mắt lại ngập tràn ý cười.
Trải qua một đoạn thời gian gần gũi với các con, bà dần dà cảm nhận được tình yêu chân thành của hai đứa trẻ, bắt đầu tiếp thu và chấp nhận chuyện này.
Dù sao cả hai đều là con mình, người làm mẹ đương nhiên hy vọng các con mình được sống