"Đừng nhíu mày."
Thấy Giang Dĩ Trạch cứ mãi cau mày trầm tư, Đường Cảnh Đồng vươn ngón tay xoa đầu lông mày của cậu, nhẹ nhàng an ủi.
Sau đó anh lại xoa đầu cậu, Giang Dĩ Trạch lúc này mới nắm lấy tay anh, gật gật đầu.
"Ừm, thật ra em không sao, chỉ là em lo, đến lúc đó có lẽ anh sẽ bị liên lụy."
"Không sao, mọi chuyện sẽ ổn thôi."
"Ừm, không nghĩ nữa, em phải dậy tắm rửa một cái đã."
Giang Dĩ Trạch dứt lời thì lọ mọ chui ra khỏi chăn, đeo dép lê, còn chưa kịp đứng dậy đã bị Đường Cảnh Đồng bế bổng lên.
"Cùng tắm nào."
Đường Cảnh Đồng nửa ôm nửa bế cậu đi vào nhà tắm, thế nhưng bàn tay nào đó lại không chịu yên phận, Giang Dĩ Trạch cảm thấy lần tắm này có khả năng sẽ không có hồi kết.
Không biết Đường Cảnh Đồng lấy tinh lực ở đâu mà dồi dào đến vậy, trong khi cậu đã bủn rủn kêu không thành tiếng thì anh lại vô cùng hăng say sung sức.
Hai người [này nọ] trong phòng tắm một hiệp, mãi một lúc sau mới thay đồ xong xuôi, ăn lót dạ đơn giản rồi lại trở về ôm nhau ngủ bù.
Lần này bọn họ ngủ nghiêm túc, bởi vì bạn nhỏ Giang Giang sau một đêm bị dày vò lật qua lật lại, hôm nay lại phải thực hiện một vài tư thế có độ khó cao trong nhà tắm, lúc này chính thức hết pin sập nguồn, vừa đặt mình xuống giường nhắm mắt là ngủ đến bất tỉnh nhân sự, sau đó lại được anh người yêu ôm vào lòng.
Hoạt động giải trí của người trưởng thành quả là tốn sức mà!
Buổi tối, bọn họ cùng nhau đi siêu thị mua chút đồ ăn, trở về nấu cơm tối.
Bởi vì hôm nay scandal nổ ra cho nên Giang Dĩ Trạch không muốn phát livestream, cậu quyết định tạm thời sẽ ở ẩn một thời gian, chờ sau khi mọi việc được giải quyết ổn thỏa mới tái xuất.
Giang Dĩ Trạch bận rộn nấu ăn trong bếp, đột nhiên nghe tiếng chuông cửa ở bên ngoài.
Cậu không vội đi xem là ai bởi vì cậu biết Đường Cảnh Đồng đang ở phòng khách xem TV, cứ để anh đón khách là được.
Đường Cảnh Đồng nhìn người đứng trước cửa, trước đây lúc nhìn thấy bà anh không có cảm giác gì, bây giờ biết được bà chính là mẹ ruột của mình thì tâm tình lại vô cùng phức tạp.
"Chào cô, Tiểu Trạch đang nấu cơm trong bếp, mời cô vào ngồi chơi ạ."
Đường Cảnh Đồng nghiêng người mời khách vào.
Hà Thi Văn không ngờ sẽ gặp lại Đường Cảnh Đồng ở nhà con trai, hơn nữa thời gian cũng không còn sớm.
Trước kia bà đã gặp anh một lần ở biệt thự này, không nghĩ tới lại có cơ hội gặp một lần nữa cũng ngay tại đây.
Hai thanh niên này thân nhau ghê.
edit bihyuner.
beta jinhua259
Nhưng lúc này Hà Thi Văn không có tâm tình suy nghĩ sâu hơn về chuyện này, bà còn đang chấn động vì tin tức ngày hôm nay, người Giang gia phái đi điều tra hiện tại chưa thu được kết quả chính xác, nhưng cơ bản bọn họ đã có chút manh mối.
Bởi vậy Hà Thi Văn vội vã chạy tới đây là muốn hỏi một chuyện quan trọng.
Đường Cảnh Đồng mời Giang phu nhân ngồi xuống sofa, sau đó đi vào bếp tìm chủ nhà.
Giang Dĩ Trạch ngẩng đầu hỏi anh: "Ai tới vậy anh?"
"Mẹ em."
Giang Dĩ Trạch hơi sửng sốt, cậu buông con dao đang thái thịt trên tay, không ngờ Hà Thi Văn lại vội vàng chạy tới tận đây, có lẽ bà đã biết được điều gì đó chăng.
Tiểu thiếu gia rửa sạch tay, lau khô, không quên cười trêu ghẹo Đường Cảnh Đồng: "Phải là mẹ anh mới đúng chứ tiền bối."
Đường Cảnh Đồng nghe vậy thì chớp mắt nghi hoặc, kỳ thật anh vẫn chưa thể tiếp nhận được việc người phụ nữ ngồi ở ngoài phòng khách kia là mẹ ruột của mình.
Nhưng lúc này có một điều anh quan tâm hơn cả, nhướng mày nhìn tiểu thiếu gia: "Em có thể gọi trực tiếp tên của tôi."
"Em gọi quen rồi, sửa lại ngượng miệng lắm! Sao nào, anh không thích em gọi anh là tiền bối à?"
"Thích, nhất là lúc trên giường, tôi rất thích."
Đường Cảnh Đồng dùng vẻ mặt rất đứng đắn để trả lời cậu, miệng kề sát tai tiểu thiếu gia, sau đó nhịn không được mà ngậm mút vành tai xinh xắn của cậu.
Giang Dĩ Trạch cảm nhận được hơi nóng bên tai, sau đó là cảm giác ướt át khi bị người nào đó tập kích bất ngờ, cậu hơi run rẩy, thiếu chút nữa đứng không vững.
May mà ở ngoài còn có Hà Thi Văn đang ngồi đợi, nếu không Giang Dĩ Trạch cảm thấy cái vị ảnh đế này rất có khả năng sẽ đè cậu ra ngay đây để play phòng bếp.
Cuối cùng Đường Cảnh Đồng chỉ dám hôn hít qua loa rồi để cho cậu đi ra phòng khách tiếp chuyện với Hà Thi Văn, anh ở lại