Trương Hàm không biết cô ấy đã nói ra câu này với tâm trạng như thế nào, gương mặt anh vẫn còn toát ra vẻ kinh ngạc.
“Hả… Cô xem là thật sao?”
“Không phải nghĩa vụ của tôi là bảo vệ cậu à?”
Chuyện này giống với bảo vệ hay sao? Bảo vệ đến tận giường luôn rồi!
Trương Hàm không dám đảm bảo mình là chính nhân quân tử, vẫn vững lòng khi có mỹ nữ ở bên cạnh.
Được rồi, mặc dù với tình trạng sức khỏe hiện tại của anh, e rằng Lưu Tô chỉ cần dùng một ngón tay thôi là đã có thể giải quyết anh rồi, nhưng Trương Hàm cảm thấy dù anh muốn gì đi nữa, chắc hẳn cô vệ sĩ này cũng sẽ thỏa mãn anh.
Nhưng mà sau đó cách chung sống của bọn họ sẽ thay đổi, như vậy cũng khó ăn nói với Lục Yên Vân.
“Thôi đi…”, Trương Hàm cười ngượng ngập, cuối cùng bèn từ chối lời đề nghị hấp dẫn này, anh đưa tay đóng cửa lại.
Hít…
Anh vỗ vỗ ngực, đột nhiên cảm thấy hơi hối hận, đêm dài đằng đẵng…
Ôi, đóng giả làm Liễu Hạ Huệ à.
Trương Hàm cười mắng thầm mình.
Lưu Tô khoanh chân ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt toát ra nụ cười.
Gần đây Trương Hàm không định đi học, mặc dù Lưu Tô có thân phận sinh viên, thế nhưng nếu Trương Hàm không ra ngoài thì cô ấy cũng không có gì để làm, đường đường là nữ bảo vệ mà ngày nào cũng làm ổ trên ghế sô pha xem truyền hình, đúng là cuộc sống tư bản đồi bại.
Trương Hàm rảnh rỗi đến nhà chán, anh mở Live stream Đấu Ngưu, tìm mục trò chơi, rồi sau đó có một đề xuất làm cho anh cảm thấy hứng thú.
“Cục cưng của bạn…Viên Hiểu Lệ QAQ!”
Trương Hàm có chút ấn tượng với cái tên này, anh nhớ Trần Linh có một người bạn chung phòng ký túc xá, cũng có tên như thế này.
Trước kia lúc anh và Trần Linh còn quen nhau, cô ta châm chọc mỉa mai anh không ít, nhiều lần Trương Hàm hẹn Trần Linh đi ăn cơm, cô ta cũng sẽ tìm đủ loại lý do để đi chung với Trần Linh.
Rõ ràng mình mời cô ta ăn cơm, cô ta còn sầm mặt xuống, kén cá chọn canh, đến mấy lần Trương Hàm muốn ném đũa vào mặt cô ta!
Bây giờ Trần Linh đang ở trong trạng thái bán nghỉ học, rất ít khi đến trường, chắc hẳn đến tận bây giờ, cô ta vẫn luôn xem thường Trương Hàm như trước kia.
Trương Hàm bấm vào, quả nhiên, gương mặt đã qua filter của người con gái ấy choán hết cả màn hình, trông có vẻ khang khác, thế nhưng Trương Hàm vẫn nhận ra cô ta ngay sau cái nhìn đầu tiên.
Đây chính là Viên Hiểu Lệ trong lớp bọn họ.
“Streamer đừng có đòi quà mãi chứ, sao lại không biểu diễn…”
“Đi bán sắc mà còn dè dặt như thế, ôi, càng lúc Đấu Ngư càng nhàm chán, hạng streamer như thế nào cũng có thể đề xuất”.
“Ông đây tặng tiền rồi đấy, nhảy một bài xem xem, không nhảy thì tôi đi ngay đây”.
Hiệu ứng xe hơi xuất hiện trên màn hình, khiến cho Trương Hàm sợ hết hồn.
“Muốn cút thì cút đi, tôi không hầu anh nữa!”
Viên Hiểu Lệ nhìn thấy món quà này, giọng nói của cô ta đong đầy vẻ bất mãn.
Trương Hàm mở thanh thông tin, phát hiện Viên Hiểu Lệ bắt đầu livestream từ năm ngoái, anh ngẩn người, không ngờ cô ta lại live stream sắp được một năm rồi.
Thành tích của cô ta bình thường, miễn cưỡng có thể tính là đủ tiền ăn cơm, gần đây phòng live stream có một vị đại gia tặng tiền rất hào phóng, quản lý cấp cao thấy thu nhập không tệ nên mới đề xuất cô ta.
Trương Hàm tặng vài món quà miễn phí, Viên Hiểu Lệ làm như không nhìn thấy gì cả, cũng không cảm ơn, không ít người trong phòng live stream kêu gọi Viên Hiểu Lệ biểu diễn.
Viên Hiểu Lệ cũng không quan tâm đến bọn họ, cô ta chỉ cúi đầu nghịch điện thoại.
“Cô ta ngang ngược thế, không biết làm sao mà cô ta live stream được một năm nữa!”
“Streamer không muốn làm thì nói thẳng, tôi đã báo cáo rồi”.
“Quản lý phòng live stream làm việc đi!”
Phòng live stream bắt đầu lao nhao tranh cãi, Viên Hiểu Lệ vẫn phớt lờ, để mặc cho bọn họ muốn làm gì thì làm.
Nhưng vào lúc này, một ID tên Diệp Thiên Tường vừa giàu vừa đẹp tham gia vào phòng live stream.
Trương Hàm vừa nhìn thấy ID này đã vui đến mức bật cười thành tiếng: “Diệp Thiên Tường không hề che giấu chút nào, vừa mới chia tay Trần Linh đã đi trêu ghẹo bạn cùng phòng với cô ta”.
Diệp Thiên Tường tặng liên tiếp mấy hỏa tiễn vàng, hiệu ứng bay choán hết phòng live stream.
“A! Cảm ơn anh Tường, cảm ơn anh Tường…”
“Đã nói rất nhiều lần rồi, gọi là anh Diệp!”, Diệp Thiên Tường