Bỏ lại Trần Lam và Diệp Thiên Tường với vẻ mặt không cam lòng, Trương Hàm vô cùng sảng khoái, nét mặt hồng hào sải bước ra khỏi cửa hàng.
Chẳng bao lâu, Trương Hàm đã đi tới quán karaoke Tinh Ngữ.
Quán karaoke mới mở này có đại sảnh tráng lệ, trang trí theo phong cách châu Âu, ánh sáng rực rỡ, tràn ngập mùi tiền.
Trương Hàm đi vào phòng bao trên lầu hai, lúc này Khương Phàm Thư đang hát một bản tình ca, giọng hát rất hay, kỹ thuật tốt, mọi người nghe đến mê mẩn, trong chốc lát không phát hiện anh đã vào.
Trương Hàm cũng nghe đến say mê, im lặng nhìn Khương Phàm Thư, không thể không nói nếu Khương Phàm Thư trước kia bình thường một chút, nói không chừng anh đã theo đuổi cô gái này rồi.
Vì giữa hai người có sự chênh lệch rất lớn, khiến Trương Hàm cảm thấy cực kỳ tự ti.
Nhưng bây giờ thì khác!
Trương Hàm tăng thêm tự tin cho mình!
Khương Phàm Thư hát một bài xong mới phát hiện ra Trương Hàm, chạy nhanh tới nhận lấy quà của anh, sau đó cho vào trong túi.
“Sao đi lâu thế, mau ngồi đi”.
Không đợi Trương Hàm nói chuyện, Mã Phi Dương cười khẩy, nhắc nhở: “Trương Hàm mua gì vậy, cho mọi người xem đi…”
“Đúng vậy, tôi cũng muốn xem thử…”
“Có gì để xem đâu, chắc chỉ là túi xách chất lượng kém tuỳ tiện bỏ mười tệ ra mua chứ gì!”
Khương Phàm Thư phản bác: “Tôi thích chẳng phải là được rồi sao? Các cậu quan tâm nhiều thế làm gì? Túi hàng nhái tôi cũng vui nữa”.
Trong lòng cô ấy cũng biết Trương Hàm không mua được quà tặng đắt tiền gì, nếu lấy ra anh sẽ bị mọi người khinh bỉ, cho nên không mở ra xem.
“Ha hả… Thằng nhóc này đúng là may mắn!”
Mã Phi Dương lắc đầu, tỏ vẻ khinh thường.
Trong mắt Vu Tiểu Ngư cũng hiện lên chút khinh thường khó phát hiện ra, cô ta không hiểu sao một đứa con cưng của trời như Khương Phàm Thư lại phải bảo vệ Trương Hàm đến thế.
“Đúng là nhàm chán, chờ mong lâu như vậy, tao còn mong mày đến vả mặt tao đấy, đáng tiếc… Đồ vô dụng suy cho cùng vẫn là đồ vô dụng thôi, ha ha…”
Mã Phi Dương cười châm chọc.
Trong lòng chuẩn bị trở về lại “mỉa mai” Trương Hàm thêm lần nữa.
Đúng lúc này, một người bước vào từ ngoài cửa.
Người này trông rất phong độ, tuấn tú lịch sự, còn ăn mặc thời thượng, đi trên đường chắc chắn sẽ thu hút được nhiều sự chú ý nhất.
“Ấy, anh Đông, anh đến rồi…”
Mã Phi Dương nhìn thấy người đàn ông đó thì đứng dậy nhiệt tình giới thiệu.
“Đây là anh Đông, vừa đẹp trai vừa có tiền, mấy người các cô ai để ý thì lát nữa tìm tôi xin số điện thoại nhé…”
Ngoài Vu Tiểu Ngư và Khương Phàm Thư, mấy cô gái khác đều sáng mắt lên, chỉ hận không thể nhào vào lòng anh Đông.
Anh Đông cũng rất thích ánh mắt thế này, đảo mắt một vòng, nhìn thấy Vu Tiểu Ngư, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Đợi đến khi nhìn thấy Khương Phàm Thư, còn không nhịn được chớp mắt hai cái.
Con mẹ nó, hai cô nàng này đẹp quá.
Hắn ta cười rất có phong độ, lấy danh thiếp của mình ra.
“Hai người đẹp này, tin tưởng tôi, với điều kiện của hai người không làm ngôi sao thật sự quá lãng phí! Bố tôi là đạo diễn của tập đoàn Tinh Thần, nếu hai người muốn làm ngôi sao, có thể nói với tôi!”
Vu Tiểu Ngư hơi động lòng nhận lấy: “Thật vậy sao?”
Lúc này, Vu Tiểu Ngư vốn điềm tĩnh cũng không khỏi hơi dao động.
“Đương nhiên, anh Đông là người đại diện nghệ sĩ có kinh nghiệm đấy, yên tâm đi! Tuyệt đối sẽ không lừa cô đâu, biết Dương Chiêu Như không, là do anh Đông lăng xê đấy!”
Dương Chiêu Như là một trong các ngôi sao nữ hot nhất hiện tại, có biệt danh Thiên hậu gợi cảm, là thần tượng rất nhiều chàng trai theo đuổi tán tụng.
Nghe thấy lời này, Vu Tiểu Ngư càng động lòng hơn, có cô gái nào không có giấc mộng ngôi sao đâu chứ?
Anh Đông rất hài lòng với phản ứng của Vu Tiểu Ngư.
Trần Gia