Nhưng không sao, Vương Thành Hổ hiểu được.
Bảy mươi phần trăm việc làm ăn của nhà họ Vương có liên quan đến nhà họ Nhiếp, vì vậy Vương Thành Hổ vẫn chỉ nhằm vào Tần Minh, tuy trong lòng có ý đồ xấu với Nhiếp Hải Đường, mỹ nhân trước mặt động lòng người, nhưng anh ta vẫn không dám đi quá giới hạn.
Một khi anh ta động đến một sợi tóc của Nhiếp Hải Đường, ba của anh ta sẽ đánh chết anh ta, nhà họ Vương bọn họ sẽ không được yên ổn nữa.
Vương Thành Hổ muốn nhục nhã Tần Minh, chứng minh anh là một kẻ vô dụng, kết quả đều thất bại, tự dưng lại còn bị đấm một cú, anh ta bị bế mặt hai ngày liền, thế nên vô cùng phẫn nộ.
Anh ta tức giận nhìn chằm chằm Nhiếp Hải Đường, lớn tiếng nói: "Giữ Nhiếp Hải Đường tránh ra xa, đừng để cô ta bị thương.Những người khác đánh chết tên ăn bám này cho tao.Nhà họ Nhiếp sẽ không quan tâm sự sống chết của tên giẻ rách này đâu"
Rốt cuộc Vương Thành Hổ nhiều người, một đám người chen nhau tiển lên cưỡng ép tách Tần Minh và Nhiếp Hải Đường ra.
Mười thẳng con trai vây quanh Tần Minh, đang định ra tay.
Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng quát giận dữ: "Dừng tay"
Mọi người giật mình, không ngờ là hiệu trưởng dẫn theo vài thầy cô và bảo vệ trong trường chạy tới, tất cả các sinh viên đều kinh hãi, đến cả hiệu trưởng Liệu cũng tự mình đến đây.
Nhưng Vương Thành Hổ lại tỏ ra điềm nhiên như không.
Liễu Thanh nhìn nhà ăn sinh viên hỗn loạn, giận dữ nói: "Ai làm?"
Một tên đàn em của Vương Thành Hổ đứng ra, nói: "Thưa cô, là em làm"
Sắc mặt mọi người sa sầm, đây là con dê gánh tội, ai cũng biết Vương Thành Hổ là người làm những việc này, nhưng lại không dám chỉ trích anh ta, bởi vì sợ sau này sẽ bị trả thù.
Song Tần Minh chỉ vào Vương Thành Hổ và nói: "Hiệu trưởng Liêu, Vương Thành Hổ đột nhiên dẫn người đến ép các bạn nam nói câu "Chỉ cần chín trăm chín mươi tám là có thể mang tôi về nhà", sau đó xung đột với đám đông, những người này đều nghe anh ta sai khiến"
Vương Thành Hổ ngớ ra, miệng anh ta đầy máu, mặt mũi vặn vẹo dứt khoát ngậm máu phun người: "Hiệu trường, em oan uổng mà, thăng nhà nghèo này cướp tiền của em, lại còn đấm em một cú, đấm rơi cả răng ra đây"
Liễu Thanh giận tái mặt, nói: Vương Thành Hổ, còn cả đám ăn no rửng mỡ các cậu