Mọi người đều sững sờ vì tiếng hét như sư tử Hà Đông của Trương Tình Tình, Nhiếp Hải Đường vội hỏi: "Sao vậy, Tình Tình? Ngự Lâm Các không tốt à? Mình cũng đã đến đó một lần rồi.
Khu suối nước nóng ở đó là lớn nhất, ở đó còn có một cây bạch quả trăm tuổi nữa, rất đẹp"
Trương Tình Tình có chút hoảng loạn, thậm chí không biết phải làm sao, nói: "Tớ đương nhiên biết rằng Ngự Lâm Các là vị trí tốt nhất của trang viên Nam Sơn, môi trường yên tĩnh, đầy đủ tiện nghi và các hình thức giải trí khác nhau.
Nhưng, nhưng, đây cũng là chỗ đắt nhất.
Vui chơi một đêm cũng phải mất ba trăm nghìn đấy.
Cho dù dùng thẻ VIP thông thường được giảm giá mười hai phần trăm thì chúng †a cũng không gánh nổi số tiền đó đâu.
"
Thì ra, Tần Minh đã đặt khu biệt thự Ngự Lâm Các tốt nhất và đắt nhất trong trang viên, giá cả cũng tăng gấp ba lần.
Vốn dĩ là bốn người đàn ông chia nhau, cộng với thẻ ưu đãi VIP.
mỗi người sẽ chỉ khoảng hơn hai mươi nghìn, đối với những người giàu có như họ thì số tiền này không tính là đắt.
Bây giờ thì hay rồi, số tiền đột nhiên tăng lên hơn bảy mươi nghìn, như vậy thì hơi đất rồi.
Mặt Vương Hiểu Lê sầm lại, bởi vì cô ta thấy Chu Vũ hơi cau mày, giống như quá đắt không muốn chấp nhận vậy.
Cô ta không có tiền, chỉ có thể dựa vào chút nhan sắc của minh.
Túi xách, quần áo và son môi hàng hiệu thường dùng đều do mấy người bạn trai dự phòng tặng, khó khăn lắm cô ta mới bợ đỡ được một anh chàng nhà giàu mới về nước.
Cô ta sợ nhất là Chu Vũ không vui, đột ngột bỏ đi, vậy thì cô ta không có cơ hội để hưởng thụ nữa rồi.
Trương Hạo Vân rất bình tĩnh nói: "Không thành vấn đề, không đắt hơn bao nhiêu.
"
Vương Tĩnh thấy Trương Hạo Vân nói như vậy liền yên tâm hơn rất nhiều, cô ả thở dài, quả nhiên là một ngôi sao, người trong làng giải trí có rất nhiều tiền, còn thích giữ thể diện.
Triệu Thác lại vô cùng bất mãn, vì anh ta đã phá hỏng chiếc du thuyền của gia đình mình rồi, còn đế xảy ra sự cố nữa, chiếc du thuyền vẫn đang bị cảnh sát biển thu giữ, người nhà đã hạn chế rất nhiều tiền tiêu vặt của anh ta.
Trên người anh ta chỉ có năm mười nghìn tệ, không thể chi nhiều hơn được.
Nhiếp Hải Đường cau mày, nói, "Phần còn thiếu đó tôi có thể!
"Tần Minh, cậu là đồ ngốc à?"
Triệu Thác chửi ầm lên, nói: "Ai cho phép cậu tự ý quyết định như vậy? Rủ cậu đi tâm suối nước nóng, cậu liền coi mình là người đúng không? Cậu đặt khu biệt thự đắt như vậy, cậu có tiền không? Thằng giẻ rách không biết gì.
"
Trương Tình Tình cũng đang nhẫn nhịn, cô ta khác với Nhiếp Hải Đường, Nhiếp Hải Đường có tiên, nhưng cô ta lại không có.
Cô ta biết rất rõ, bây giờ Triệu Thác cũng không chi được bao nhiêu tiên.
Đến lúc đó, nếu không trả được tiền, chẳng phải cô ta sẽ rất ngượng sao? Lại phải vay tiền của Nhiếp Hải Đường lần nữa? Trương Tình Tình không thể chịu được sự sỉ nhục như lần ở nhà hàng Tần Lâu, cô ta thà đột nhiên bị bản chết còn hơn bị nhân viên phục vụ hỏi cô không có tiền à?.
Cô ta không quan tâm đến việc mắng Tần Minh, cô ta giành lấy thẻ phòng rồi vội vàng đi tới quầy lễ tân, nói: "Xin chào, tôi muốn trả phòng, chúng tôi không muốn chọn Ngự Lâm Các.
Chúng tôi chọn giảm giá mùa hè, chính là Phỉ Thúy Các ở ven khu phía Tây.
"
Nhân viên lễ tân cảm thấy kỳ lạ: "Cô nói nghiêm túc sao? Tiền đã thanh toán hết rồi, nếu đối sang khu biệt thự cấp thấp hơn thì không được hoàn lại tiền thừa đâu ạ"
Trương Tình Tình lớn tiếng nói: Không trả được thì thôi, tôi đổi! ơ, chờ một chút.
Cô vừa rồi nói cái gì cơ?"Cô nhân viên lễ tân mỉm cười nói: "Nếu cô nhất quyết đổi biệt thự hạng khác, vậy thì khoản tiền đã thanh toán sẽ không được hoàn lại tiền thừa.
Ngoài ra, khu biệt thự Ngự Lâm Các là khu nghỉ dưỡng tốt nhất ở chỗ chúng tôi.
Tôi kiến nghị cô không nên đối thì hơn"
"Đã, đã thanh toán rồi sao?"
Trương Tình Tình trợn tròn mắt, ngạc nhiên hỏi.
Triệu Thác cũng tiến lên xác nhận: "Mấy người kiểm tra lại xem, chắc chân đã thanh toán rồi sao?"
Nhân viên lễ tân vẫn kiên nhẫn nói: "Vâng, thưa anh, mọi người cứ yên tâm vào ở đi ạ.
Tất cả chi phí trong suốt thời gian anh ở đây đều đã nằm trong khoản tiền ba trăm nghìn rồi ạ.
Hơn nữa, đã được thanh toán rồi"
Triệu Thác lấy điện thoại di động ra, thấp hèn nói: "Không được, tôi phải quay lại, cô nói lại đi, tránh việc cô lừa chúng tôi.
"
Phụt, mọi người xung quanh bật cười, người ta đã nói hai lần rồi mà anh ta vẫn không tin, còn muốn quay video.
Có còn là đàn ông không vậy? Mặt Triệu Thác đỏ bừng, nhìn thấy ánh mắt khinh thường của những người khác liền không quay video nữa.
Hai người xấu hổ quay lại, nhìn Tần Minh không biết phải làm sao, giống như đứa trẻ mắc lỗi vậy, thấp thỏm không yên.
Triệu Thác vô cùng hối hận vì việc mình đã mất bình vừa rồi, thật mất mặt.
Chu Vũ, Trương Hạo Vân và Nhiếp Hải Đường đều là những người giàu có.
Ảnh ta nên ung dung bình tĩnh giống như họ mới phải, nếu không có tiền thì cùng lắm là quẹt thẻ tín dụng.
Tại sao phải hét lên như một tên điên, thế hiện lên dáng vẻ túng quẫn không có tiền để trả của bản thân.
Tâm