"Chờ đã." Mẹ vợ bỗng kêu to, làm cả đám người đều nhìn bà ta.
Bọn họ nghĩ thầm, bây giờ A Long sống tốt lại có một ông chủ tốt như vậy, quả thật không phải nói dối.
Vậy anh ta cho thêm ba trăm nghìn cũng không có vấn đề gì nhỉ? Thế mà mẹ vợ còn không hài lòng gì nữa?
Mẹ vợ đi tới và kéo ba mẹ của A Long nói: "Ông bà thông gia à, ông bà xem.
Ban đầu tôi thấy Tiểu Nhã nhà chúng tôi lấy con trai ông bà cũng không có vấn đề gì lớn.
Nhưng con trai tôi đã lớn rồi còn chẳng có tiền đồ, tôi lo vợ cho nó đến nát tim rồi."
Vợ chồng chú Vũ nhíu mày, cảm giác không ổn.
Mẹ vợ nói tiếp: "Ban đầu tôi cũng muốn đòi thêm chút tiền cưới, mua căn hộ ở thành phố cho đứa con trai không nên thân của tôi để nó còn dễ cưới vợ nhưng không đủ.
Ông xem, bây giờ A Long có tương lai như vậy, có thể thêm chút tiền cưới không? Chẳng phải ông chủ của nó vừa mừng năm triệu sao?" "Hai ông bà trả nợ hơn hai triệu, vậy còn hơn hai triệu.
Ông xem A Long có biệt thự, còn có xe hơi sang trọng, cái gì cũng không thiếu.
Ông bà cho chúng tôi thêm một triệu tiền cưới.
Nếu chuyện này truyền đi, hai nhà chúng ta ở Phương Dương cũng nở mặt nở mặt" "Ông bà thấy thế nào? Nếu ông bà không có ý kiến gì thì cứ làm vậy đi.
Tôi sẽ bảo bọn họ đưa con gái tôi qua luôn"
Mẹ vợ nói xong còn tính quyết định luôn.
Vợ chồng chú Vũ đều rất bất đắc dĩ.
Sao bà ta có thể tăng giá ngay tại chỗ như vậy? Đây là gả con gái hay bán con gái thế?
Chú Vũ nói: "Bà thông gia à, trước đây chúng ta đã nói rõ là một trăm nghìn, sau đó một trăm nghìn lại tăng thành hai trăm nghìn.
Cuối cùng tới lúc bày tiệc, bà đột nhiên yêu cầu thêm ba trăm nghìn, bây giờ lại thêm một triệu.
Con trai chúng tôi kiếm tiền cũng chẳng dễ dàng gì.
Nó đi làm vệ sĩ cho người ta cũng rất nguy hiểm, phải dùng cả mạng mình để đổi lấy đồng tiền đầy mồ hội và nước mắt đấy!"
Mẹ vợ mất hứng nói: "Ông chủ lớn này có nhiều vệ sĩ như vậy, A Long là đội trưởng vệ sĩ thì giống như tổng thanh tra gì đó thôi, có thể có nguy hiểm gì chứ? Sao vậy? Bây giờ các người giàu rồi lại keo kiệt à? Trước kia nhà chúng tôi không chế các người nghèo rớt mồng tơi, vẫn đồng ý cho cưới.
Bây giờ các người có tiền lại muốn nói này nói nọ sao?"
A Long đứng bên cạnh nghe vậy cũng nghẹn lời.
Tần Minh nhíu mày nói: "Tiền cưới vốn để tăng thêm vui vẻ thôi, bình thường còn dj trả lại kèm theo một vài đồ cưới nữa.
Giờ bác năm lần bảy lượt tăng giá đã không hợp quy định, từ gả nữ bán cũng biến thành bản con rồi.
Sao bác có thể tăng áp lực hôn nhân của con trai bác lên người con rể được?"
Mẹ vợ xem thường nói: "Em trai cậu ta nợ nhiều tiền như vậy mà cậu ta còn trả được.
Bây giờ cậu ta cưới con gái tôi, tới lúc đó chẳng phải con trai tôi cũng là em trai cậu ta sao? Cậu ta có năng lực thì gánh vác nhiều hơn một chút.
Năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng cao
Mẹ kiếp, Tần Minh cảm thấy lời nói năng lực càng lớn, trách nhiệm càng cao không sai với A Long từng đi lính, nhưng cũng phải tính là trách nhiệm gì chứ! Đâu phải chuyện gì cũng ôm vào người được?
Tần Minh nói: "A Long, anh gọi điện thoại cho vợ của anh đi.
Tôi thấy hôn nhân là chuyện của hai nhà, nhưng có đôi khi cũng là chuyện của hai người."
A Long nghe Tần Minh nói vậy thì gọi điện thoại cho vợ chưa cưới.
"Alo? Anh đến chưa?" Bên kia điện thoại, giọng vợ chưa cưới có chút sốt ruột.
Tần Minh cầm điện thoại nói: "Chào cô, tôi là Tần Minh ông chủ của A Long.
Chuyện là thế này, mẹ cô đột nhiên yêu cầu thêm tiền cưới, đòi thêm những một triệu để mua nhà cưới vợ cho em trai cô.
Bây giờ A Long không lấy đâu ra nhiều như vậy, chỉ có ba trăm nghìn, nhưng mẹ cô không chịu.
Tôi là ông chủ của anh ấy, tôi cảm thấy A Long là người đàn ông tốt như vậy, nếu cô muốn gả thì tự mình chạy tới.
Nếu cô không muốn giả, tôi sẽ thu xếp cho anh ấy một người đẹp."
Tần Minh xong thì kéo qua tổng giám đốc tiêu thụ bất động sản ở Country Garden qua: "Người đẹp, cô có bằng lòng lấy Vũ Long không?"
Người đẹp giám đốc kia thật ra cũng phối hợp, cười nói: "Người đẹp trai lại nhiều tiền, còn mạnh mẽ như vậy, tôi tất nhiên bằng lòng rồi."
Tần Minh nói chuyện điện thoại rất khí phách, còn muốn cô dâu tự mình chạy tới? Không, đây là dứt khoát đổi cô dâu à?
Bên kia điện thoại im lặng một lúc rồi mới lên tiếng: "Anh dám thu xếp người phụ nữ khác cho người yêu của tôi à? Bà đây không quan tâm anh có phải ông chủ hay không, tôi sẽ vặn đầu anh xuống."
Tút tút tút...!Điện thoại cúp máy rồi.
Mọi người ngơ ngác nhìn Tần Minh, không biết anh làm vậy là có ý gì? Đây chẳng phải là phá rối sao?
Tần Minh cầm điện thoại về "A Long, kết hôn là chuyện của hai người.
Nếu vợ anh không muốn hi sinh và trả giá vì anh, vậy anh sẽ rất mệt mỏi.
Nếu vợ anh chấp nhận tất cả vì anh, vậy anh không nên giấu cô ấy"
A Long nghe vậy thì chấn động.
Anh ta vừa được Tần Minh chỉ điểm đã lập tức hiểu ra.
Mẹ vợ nghe thấy vậy thì tái mặt.
Con gái giả ra ngoài như tát nước đổ đi, không đòi thêm chút tiền cưới thì chẳng phải sẽ lỗ vốn sao?
Nhưng Tần Minh vừa làm vậy thì bọn họ còn cưới xin gì nữa?
Bà ta hơi hoảng hốt, vội vàng gọi điện thoại cho chồng để bàn bạc xem nên làm gì.
Nếu thật sự không cưới được, vậy người và tiền đều chẳng có nữa đâu.
Đặc biệt là bây giờ nhà họ Vũ đang sống tốt, có tiền như vậy, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người tới cửa làm mai.
Không tới năm phút, bên ngoài đột nhiên náo nhiệt.
Chỉ nghe một bà cô già kêu lên the thé: "Giờ lành đến rồi, đón dâu thôi."
Khách khứa đều thấy kỳ lạ nói: "Chẳng phải cô dâu còn chưa tới à? Vậy đón dâu thế nào chứ? Kéo dài quá giờ lành, nhà họ Vũ sẽ mất thể diện đấy." "Vừa rồi có nhiều người đi vào như vậy mà vẫn chưa bàn xong sao?" "Ôi ôi ôi, vậy cô dâu không tới à?" "Oa, cô dâu đến rồi kìa.
Ái chà, tôi đã nói rồi, các người suy đoán lung tung gì vậy? Đây chẳng phải là rất thuận lợi sao?"
Mọi người nghe bên ngoài bàn tán xôn xao thì kinh ngạc, đi ra ngoài.
Chỉ thấy một chiếc xe hoa Mercedes chậm rãi đỗ lại ở bên ngoài từ đường.
A Long thấy người lái xe là Tất Nguyên.
Hóa ra Tất Nguyên đang đỗ xe ở đầu đường thì thấy cô dâu xách áo cưới chạy một mình tới, nên hắn ta chủ động qua đón.
Khi hắn ta lái xe đến cửa từ đường lại vừa tới giờ lành.
Phù dâu che dù, đỡ cô dâu đầm đìa mồ hôi vì mới chạy xuống xe.
Một vài bác gái cầm chậu lửa đứng ở cửa phòng, nói: "Nhà họ Vũ là nhà đứng đầu thôn Phượng Đầu chúng tôi, đức cao vọng trọng.
Cô dâu qua