"Tần Minh, cậu điên rồi à?" Thấy tay Tần Minh toàn máu, Mộc Chiêu Dương cảm thấy người này bạo lực như kẻ điên.
"Xong rồi, xong rồi, anh ta không chỉ không xin lỗi sếp Chu mà còn đánh sếp Chu bị thương nặng nữa." "Rốt cuộc anh ta là ai vậy? Có quan hệ như nào với sếp Mộc?" "Òa, người này ác quá vậy?" "Mau gọi 120 đi." "Sếp Chu rất có địa vị trong ngành của chúng ta, ông ấy bị đánh như vậy trước mặt mọi người đúng là không tưởng nổi, hình như là người của công ty TNHH thời trang Kiều Chính thì phải?" "Người của cô Mộc thì phải, không biết có quan hệ gì, nhưng cô Mộc hoàn toàn không cần lên sàn diễn nữa rồi, thương hiệu của bọn họ cũng xong luôn.
Tần Minh này đúng là sao chổi, hại chúng ta thảm rồi." "Đúng đó, không được lên sàn diễn còn đánh người, ngày mai lên báo, thương hiệu không còn nữa.
Đều tại anh ta cả." "Cảnh sát canh gác bên ngoài tới rồi, lớn chuyện rồi.
Tần Minh này xong đời."
Người xung quanh thi nhau mắng chửi Tần Minh, cảm thấy Tần Minh sử dụng bạo lực đúng là tội không thể tha
Nhưng bọn họ lại không biết, Chu Thịnh Văn làm khó Mộc Tiêu Kiều thế nào, đây chính là tình huống người ngoài cuộc u mê, người trong cuộc tỉnh táo.
Nữ cảnh sát kia đi tới cảnh cáo: "Tần Minh, cậu úp mặt vào tường cho tôi, không được nhúc nhích."
Chu Thịnh Văn phẫn nộ giậm chân, nói: "Tần Minh, ông đây muốn ỉa vào mặt mày, ông đây...
Chu Thịnh Văn còn chưa nói dứt lời đã thấy Tần Minh lấy điện thoại ra, phát một đoạn video cho Chu Thịnh Văn xem, khi ông ta nhìn thấy video đó thì lập tức im miệng.
Video trong điện thoại của Tần Minh là toàn bộ quá trình về việc một người gây tai nạn giao thông trên con đường lớn nào đó vào buổi tối, lái xe đâm chết người xong bỏ trốn, sau đó tìm người gánh tội thay.
Thật ra, trước đó Thích Minh Huy đào được một số quá khứ đen tối của Chu Thịnh Văn, ví dụ như chứng cứ video ông ta uy hiếp một số người mẫu tự do dùng quy tắc ngầm, chứng cứ nhận hối lộ lúc làm sự kiện quan trọng, và cả uống rượu lái xe bỏ trốn tìm người gánh tội thay, gửi cho Tần Minh.
Lúc ấy Tần Minh không cần dùng những thứ này, anh đánh Chu Thịnh Văn một trận đã khiến ông ta sợ mất mật rồi, bây giờ Chu Thịnh Văn lật lọng giở trò bỉ ổi, Tần Minh mới dùng đến.
Chu Thịnh Văn nhìn thấy chứng cứ một năm trước mình gây tai nạn giao thông bày ở trước mắt.
Rõ ràng ông ta đã tìm người xử lý tên quay lại video rồi, không còn video này nữa, sao video này lại xuất hiện trong tay Tần Minh?
Tần Minh phát video này xong, lại phát video khác, là toàn bộ quá trình Chu Thịnh Văn uy hiếp một số người mẫu dùng quy tắc ngầm, trong đó có cưỡng ép, đây cũng là chứng cứ ép phát sinh quan hệ, cái nào cũng rất xác đáng.
Nữ cảnh sát ngửi thấy mùi âm mưu, cô ta đưa tay muốn cướp lại điện thoại, nhưng là Tần Minh phản ứng nhanh, anh cất đi, vỗ mặt Chu Thịnh Văn, nói: "Ông chủ Chu, không cần tôi nói chắc ông cũng biết nên làm thế nào rồi chứ?"
Khuôn mặt Chu Thịnh Văn cứng đờ, trán đổ mồ hôi đầm đìa, trong lòng ông ta vô cùng sợ hãi.
Một khi những chứng cứ ông ta đút lót, cưỡng hiếp người mẫu phát sinh quan hệ, say rượu đâm chết người rồi tìm người gánh tội thay bị vạch trần, ông ta chắc chắn sẽ phải ngồi tù.
Ông ta ngần này tuổi rồi, làm sao chịu được?
Trong lòng Chu Thịnh Văn sợ hãi, ông ta đột nhiên ôm lấy đùi Tần Minh, nói: "Cậu Tần, tôi, tôi sai rồi.
Cậu đánh hay lắm, đánh đúng lắm, tôi tỉnh táo lại rồi.
Cậu như người ba người mẹ sinh ra tôi lần hai vậy, không, cậu chính là ba tôi, cậu đánh sướng chưa? Chưa thì đánh tôi tiếp đi, ba à đánh con tiếp đi."
Trời đất.
Mọi người trong phòng nghỉ kinh ngạc đến nỗi không ngậm miệng được, chuyện gì đây? Sếp Chu bị người ta đánh một trận, còn nhận người đánh làm ba?
Khái niệm logic gì đây? Ông ta bị đánh thành ngu rồi à?
Chu Thịnh Văn không ngu, ông ta đang như thịt cá trên thớt gỗ, mặc cho người ta xử lý.
Nếu như ông ta gạt bỏ tôn nghiêm, được Tần Minh tha thứ, vậy thì ông ta có thể lấy lại được chứng cứ phạm tội của ông ta, ông ta có thể tiếp tục hít thở không khí tự do, nhưng nếu ông ta không chịu thua, tiếp tục cố chống cự, Tần Minh mà giao đồ cho cảnh sát thì nửa đời còn lại của ông ta coi như xong.
Tần Minh nói: "Cút, tôi không có loại con bất hiểu như ông đâu." "Vâng vâng vâng, cậu Tần dạy rất đúng." Chu Thịnh Văn cố chịu đau, nói: "Cảnh sát, nơi này không có ai đánh nhau ẩu đả cả, cô tới làm gì? Tôi và cậu Tần đang đùa nhau thôi, đàn ông như chúng tôi thích thấy máu, không có