Phương Lạc Hình hỏi: “Cậu đã đấu giá được tù và đá Dzi chín mắt? Sao có chuyện này được? Tần Minh, cậu đừng nói khoác không biết ngượng nữa, cậu có tiền không? Cậu cạnh tranh được với bà Tào và ông La chắc?”
Tần Minh lười đáp lại anh ta, anh không muốn giải thích gì với loại người này.
Mà nụ cười vô tình hay cố ý của những người xung quanh như đang tát vào mặt Phương Lạc Hình, khiến lời chất vấn của anh ta trở nên kỳ lạ.
Mộc Tiêu Kiều dường như cũng nhìn ra được chút gì đó từ bầu không khí xung quanh, cô ta nhìn Tần Minh với vẻ cực kỳ bất ngờ, cứ như thật sự là Tần Minh làm được điều mà cô không thể làm được.
Trong mắt cô ta, Tần Minh ngày càng bí ẩn, ngày càng lợi hại, cô ta không hiểu vì sao lần nào Tần Minh cũng mang bất ngờ tới?
Cô ta kích động, tay trái túm chặt váy, vì cô ta muốn có tù và đá Dzi chín mắt đó,cô ta tưởng rằng mình đã bỏ lỡ nhưng Tần Minh đã mua lại nó.
Tần Minh mua nó vì cô ta sao?
Cô ta cố gắng như vậy, cho rằng mình luôn chiến đấu một mình, quay đầu nhìn lại mới phát hiện người bên cạnh rất lợi hai.
Ánh mắt Mộc Tiêu Kiều nhìn Tần Minh càng trở nên dịu dàng, trong lòng cô ta đã nhận định chắc chắn Tần Minh mua nó vì mình.
Buổi đấu giả vẫn đang tiếp tục, người bán đấu giả hô sợi dây chuyền kim cương máu vài lần nhưng không ai ra giả nữa, sau tiếng gõ cuối cùng, viên kim cương màu đỏ quý hiếm có câu chuyện lịch sử này đã được Tần Minh mua lại.
Người đấu giá được đồ sưu tầm đều đang chuẩn bị trả tiền để nhận đồ về.
Phương Lạc Hình vẫn chưa bỏ cuộc, anh ta theo sát sau lưng Tần Minh không rời nửa bước, như để chứng minhTần Minh là một tên giẻ rách sống nhờ tiền của đàn bà.
Mà rất rõ ràng, Tần Minh quẹt thẻ đen của mình, hơn ba trăm triệu đều là tiền Tần Minh tự bỏ ra.
Chút tiền này chẳng là gì cả, trước đây anh xử lý Vương Hữu Tài, chiếm trọn cả công ty gã được lời nhiều hơn con số này, huống chi anh còn có Tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ làm hậu thuẫn.
Phương Lạc Hình cắn đôi môi khô khốc, anh ta biết đó là thẻ đen của Ngân hàng Thế Giới, thẻ kỵ sĩ có thể quẹt vô hạn, ba trăm triệu này chẳng là gì cả.
Anh ta nhìn Tần Minh giao dịch, cuối cùng cũng chịu thua.
Phương Lạc Hình phải thừa nhận một sự thật rằng Tần Minh giàu có hơn mình.
Tần Minh bỏ ra một số tiền để ban tổ chức gửi bức tranh và hoá thạch Dodo thời tiền sử về nhà, còn anh tự mang tù và đá Dzi chín mắt và sợi dây chuyềnkim cương đỏ về.
Tần Minh nhìn lại, thấy Phương Lạc Hình mặt xanh mét đứng bên cạnh thì hỏi: “Ồ? Đàn anh Phương, anh vẫn ở đây à? Sao thế? Còn chuyện gì không? Nếu anh muốn mời chúng tôi đi ăn thì thôi, chúng tôi còn có việc.
Phương Lạc Hình giống như võ sĩ bại trận, tinh thần và thể xác đều kiệt quệ.
Anh ta ngẩng đầu thở dài một tiếng, nhìn Mộc Tiêu Kiều với vẻ lưu luyến, cuối cùng anh ta nhìn vào Tần Minh: “Tần Minh, đối xử tốt với cô ấy, cô ấy là người con gái hoàn hảo nhất trên đời.
Cậu nói đúng, tôi nên theo đuổi cô ấy ngay từ thời còn học đại học, rụt rè và nhút nhát sẽ chỉ khiến người con gái mình yêu trở thành vợ người khác.
Sau này gặp được cô gái mình thích, tôi nhất định sẽ mạnh dạn theo đuổi”
Nói xong, Phương Lạc Hình gãi đầu, một mình cô đơn rời đi, ra đến cửa còn va vào cửa kính nữa.
Tần Minh nhìn Mộc Tiêu Kiều: “Cô không đi an ủi đôi câu à? Dù sao cũnglà bạn học."
Mộc Tiêu Kiều rất cạn lời: “Có người chồng nào như anh không? Trước đây tôi đã từng rất kính trọng đàn anh Phương.
Hồi đại học, một mình tôi tới Bắc Kinh học, không quen với cuộc sống ở đó, anh ấy đã giúp tôi rất nhiều.
Tôi có ấn tượng tốt về anh ấy, nhưng tôi không thích anh ấy.
Anh ấy quá nhã nhặn, dịu dàng, không đủ quyết đoán và thẳng thắn, không phải mẫu người tôi thích.
Tôi thích những người đàn ông có thể giữ được mình.” “.” Tần Minh nheo mắt, nói: “Tôi cũng không giữ được cô đâu, cô đừng thích tôi.”
Mộc Tiêu Kiều đột nhiên đỏ mặt, cắn môi hừ một tiếng: “Ai nói không, anh là kiểu đàn ông ngang ngược, không nói phải trái.”
Tần Minh cầm tù và đá Dzi chín mắt đưa cho Mộc Tiêu Kiều: “Cho cô đấy, thấy cô vừa nãy khóc mà bao nhiêu người nhìn, mất mặt quá.”Mộc Tiêu Kiều cũng sửng sốt vì đột nhiên được nhét đá Dzi cho.
Cô ta vẫn luôn mong chờ Tần Minh tặng nó cho mình, nhưng cũng biết trong lòng anh vẫn chưa quên được Nhiếp Hải Đường, cô ta cũng rất sợ anh mua cho Nhiếp Hải Đường, vậy thì cô ta một phía tình nguyện cũng rơi vào khoảng không.
Khi Tần Minh đưa tù và đá Dzi chín mắt trị giá hai trăm triệu qua, trái tim Mộc Tiêu Kiều tan chảy, cô ta